Chà, chào mọi người! Hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của bản thân mình trong việc dạy tiếng Anh cho mấy đứa nhỏ ở nhà. Nói thật là ban đầu cũng vật vã lắm, nhưng rồi dần dần cũng tìm ra được vài chiêu khá là hiệu quả.
Lúc thằng cu lớn nhà tôi bắt đầu vào tuổi mẫu giáo, tôi cũng như bao bố mẹ khác, sốt sắng muốn con mình biết tiếng Anh sớm. Nghe người ta nói trẻ con học ngoại ngữ nhanh lắm, như tờ giấy trắng vậy đó. Thế là tôi cũng hăm hở mua sách, tải app, rồi mở mấy video ca nhạc tiếng Anh cho con xem.
Mà đời không như là mơ mọi người ạ. Mấy ngày đầu nó còn tò mò ngó nghiêng, chứ được dăm bữa nửa tháng là bắt đầu chán. Cứ thấy mẹ lôi sách tiếng Anh ra là y như rằng mặt nó xị xuống, tìm cách lẩn đi chỗ khác chơi. Ép quá thì nó khóc, mà không ép thì chữ nghĩa bay đi đâu hết. Tôi cũng stress theo luôn.
Hành trình tìm tòi và thử nghiệm
Sau một thời gian loay hoay, tôi nhận ra là mình sai ở đâu rồi. Trẻ con nó đâu có thích học theo kiểu người lớn mình đâu. Chúng nó thích chơi, thích khám phá, thích những gì vui vẻ, nhiều màu sắc cơ. Thế là tôi bắt đầu thay đổi chiến thuật.
Đầu tiên, tôi biến việc học thành trò chơi. Thay vì bắt con ngồi vào bàn học từ vựng, tôi rủ con chơi trò tìm đồ vật. Tôi giấu mấy món đồ chơi quen thuộc, rồi đố con tìm và gọi tên bằng tiếng Anh. Thằng bé thích mê, vừa chơi vừa học mà không hề thấy áp lực.
Tiếp theo, tôi tận dụng tối đa âm nhạc và hình ảnh. Trẻ con rất nhạy với giai điệu và màu sắc. Tôi tìm những bài hát tiếng Anh có giai điệu vui tươi, ca từ đơn giản, lặp đi lặp lại. Cả nhà cùng nhau hát, cùng nhau nhảy theo. Mấy cái flashcard có hình ảnh con vật, đồ vật, màu sắc cũng phát huy tác dụng lắm. Tôi không chỉ giơ lên cho con nhìn rồi đọc, mà còn bày trò đoán hình, kể chuyện dựa trên những tấm thẻ đó.
- Mua mấy quyển truyện tranh tiếng Anh có hình ảnh to, rõ ràng, nội dung đơn giản. Ban đầu tôi chỉ vào tranh và nói từ tiếng Anh tương ứng, sau đó mới từ từ đọc cả câu.
- Dán nhãn tiếng Anh lên các đồ vật trong nhà: cái bàn (table), cái ghế (chair), cửa sổ (window)… Cứ đi qua đi lại là lại chỉ cho con đọc.
- Khi đi siêu thị, tôi cũng chỉ cho con tên các loại rau củ, trái cây bằng tiếng Anh. “Look, this is an apple!”, “Oh, a big banana!”.
Một điều quan trọng nữa là tạo môi trường. Tôi cố gắng nói những câu tiếng Anh đơn giản với con trong sinh hoạt hàng ngày. Ví dụ như “Good morning!”, “Let’s eat!”, “Time to sleep!”. Ban đầu con có thể không hiểu, nhưng cứ nghe riết rồi cũng quen tai, rồi bắt chước theo.
Và tôi nhận ra, sự kiên nhẫn của bố mẹ là yếu tố then chốt. Không phải lúc nào con cũng hợp tác, cũng có lúc con mệt, con không thích. Những lúc như vậy, tôi không ép mà chuyển sang hoạt động khác, hoặc đơn giản là cho con nghỉ. Học mà vui thì mới vào, chứ gò ép chỉ phản tác dụng thôi.
Kết quả thu được
Sau một thời gian kiên trì áp dụng mấy cách này, tôi thấy con mình tiến bộ rõ rệt. Từ chỗ chỉ bập bẹ được vài từ đơn, giờ thằng bé đã có thể nói được những câu ngắn, hiểu được những yêu cầu đơn giản bằng tiếng Anh. Quan trọng hơn là con không còn sợ học tiếng Anh nữa, thậm chí còn tỏ ra thích thú khi được mẹ rủ chơi mấy trò liên quan đến tiếng Anh.
Tất nhiên, mỗi đứa trẻ mỗi khác, không có phương pháp nào là hoàn hảo cho tất cả. Nhưng từ kinh nghiệm của mình, tôi thấy rằng việc kết hợp học và chơi, tạo không khí vui vẻ, và đặc biệt là sự đồng hành, kiên nhẫn của bố mẹ chính là chìa khóa để giúp trẻ tiếp cận tiếng Anh một cách hiệu quả.

Đó là chút chia sẻ của tôi, hy vọng có thể giúp ích được cho các bố mẹ nào cũng đang loay hoay tìm cách dạy tiếng Anh cho con. Chúc mọi người thành công nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ