Chào các bác, hôm nay tôi lại ngoi lên chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình đây. Chuyện là dạo này tôi cũng hay mày mò tìm cách cho con bé nhà tôi làm quen với tiếng Anh. Mà bọn trẻ con thì các bác biết rồi đấy, cứ phải màu mè, vui vẻ thì chúng nó mới chịu. Nên là tôi nghĩ ngay đến mấy câu chuyện ngắn bằng tiếng Anh.
Hành trình tìm tòi ban đầu
Ban đầu thì cũng loay hoay lắm. Tôi lên mạng tìm thử, gõ “câu chuyện ngắn bằng tiếng anh cho trẻ em” thì ra cả đống. Nhưng mà nhiều cái nó cứ sao sao ấy, không hợp với trẻ con Việt Nam mình. Có cái thì từ vựng khó quá, con bé nhà tôi mới bập bẹ mà nhồi mấy từ đó thì nó ngơ ngác luôn. Có cái thì nội dung nó xa lạ quá, kiểu văn hóa phương Tây, con bé không hình dung được.
Thế là tôi cũng thử tự bịa chuyện. Nghĩ bụng mình cũng biết chút tiếng Anh, chắc cũng ổn. Ai dè, văn vẻ của mình thì nó khô khan, đọc lên nghe nó cứ ngang phè phè. Con bé nghe được dăm ba câu là mắt nó díp lại, ngáp ngắn ngáp dài. Chán hẳn!

Thử nghiệm và điều chỉnh
Sau một hồi vật lộn, tôi mới rút ra vài kinh nghiệm xương máu. Đầu tiên, tôi ưu tiên mấy truyện có hình ảnh minh họa đẹp, màu sắc tươi sáng. Bọn trẻ con nhìn hình là thích mê rồi, chưa cần biết nội dung ra sao. Cứ có hình con vật ngộ nghĩnh, cây cỏ hoa lá là mắt nó sáng rực lên.
Thứ hai, tôi chọn những câu chuyện có cấu trúc lặp đi lặp lại. Ví dụ như truyện về các con vật đi tìm mẹ, mỗi lần gặp một con vật khác lại hỏi “Bạn có thấy mẹ tôi đâu không?”. Hoặc là những câu kiểu như “Con mèo này màu gì? Con mèo này màu trắng. Con chó kia màu gì? Con chó kia màu nâu.” Cứ thế lặp lại, trẻ con dễ nhớ từ lắm, mà chúng nó cũng thấy vui vì đoán được tiếp theo sẽ là gì.
Thứ ba, và cái này quan trọng này, tôi không ngại diễn. Đọc truyện cho con là phải có giọng điệu, có biểu cảm. Lúc thì giọng con sói gian ác, lúc thì giọng cô bé quàng khăn đỏ ngây thơ. Thêm tí hành động tay chân nữa thì càng tốt. Con bé nhà tôi khoái chí cực kỳ mỗi khi tôi làm trò như vậy. Nó cười khanh khách rồi còn bắt chước theo nữa chứ.
Mà kể ra cũng buồn cười. Hồi đầu tôi cứ nghĩ phải tìm sách xịn, app xịn cơ. Cũng tốn không ít tiền mua mấy cái app học tiếng Anh cho trẻ con, rồi mấy bộ sách nhập khẩu đắt tiền. Kết quả là con bé nó chỉ hứng thú được vài bữa đầu, xong rồi lại đâu vào đấy. Mấy cuốn sách thì nó chỉ xem hình, lật qua lật lại rồi vứt đấy. Còn app thì nó chỉ thích bấm vào mấy cái hiệu ứng vui tai, chứ chả học được chữ nào.
Thế rồi có một lần, tình cờ tôi xem được một video người ta kể chuyện bằng mấy con rối tay đơn giản làm từ giấy. Tự nhiên tôi nảy ra ý tưởng. Tôi lấy luôn mấy con thú bông ở nhà, rồi tự chế ra một câu chuyện đơn giản về bạn thỏ đi lạc tìm đường về nhà, gặp bạn gấu, bạn khỉ. Ấy thế mà con bé nó lại thích các bác ạ. Nó ngồi im phăng phắc nghe, mắt tròn xoe. Thỉnh thoảng còn chỉ trỏ vào con thú bông rồi bập bẹ theo nữa.
Kết quả và chia sẻ
Từ đó tôi mới nhận ra, quan trọng không phải là công cụ xịn sò, mà là cách mình tương tác với con. Cứ vui vẻ, kiên nhẫn là được. Giờ thì mỗi tối, trước khi đi ngủ, tôi đều dành khoảng 15-20 phút kể chuyện tiếng Anh cho con bé. Có hôm thì tôi dùng sách tranh, có hôm thì dùng rối tay tự chế, có hôm thì chỉ là mấy bức tranh tôi tự vẽ nguệch ngoạc ra giấy rồi kể theo. Thậm chí có hôm hứng lên, hai bố con cùng nhau “sáng tác” truyện luôn.
Dần dần, con bé nó cũng bập bẹ được vài từ, vài câu đơn giản bằng tiếng Anh rồi. Quan trọng hơn là nó rất hào hứng mỗi khi đến giờ “English story time”. Thấy con vui vẻ học hỏi như vậy, tôi cũng thấy vui lây.

Đó, chia sẻ với các bác chút kinh nghiệm thực tế của tôi là vậy. Cũng không có gì cao siêu đâu, chủ yếu là mình chịu khó để ý con một chút, rồi linh hoạt thay đổi cho phù hợp thôi. Hy vọng giúp ích được cho ai đó đang loay hoay giống tôi hồi trước. Chúc các bác thành công nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ