Chào mọi người, nay rảnh rỗi nên tôi lại ngồi gõ vài dòng chia sẻ chuyện dạy tiếng Anh giao tiếp cho mấy đứa nhỏ ở nhà. Cũng không có gì cao siêu đâu, toàn là kinh nghiệm thực tế của bản thân thôi, hy vọng giúp được ai đó đang loay hoay giống tôi hồi trước.
Bắt đầu từ đâu?
Thật ra thì ban đầu tôi cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu cả. Thấy con mình cũng đến tuổi ê a rồi, nghe người ta bảo cho tiếp xúc tiếng Anh sớm thì tốt. Thế là tôi cũng lên mạng tìm hiểu, rồi cũng mua sách, mua tranh ảnh về. Nhưng mà lý thuyết là một chuyện, thực hành nó lại khác lắm.
Bước đầu tiên của tôi là xác định mục tiêu. Mình muốn con nói được những gì? Giao tiếp cơ bản thôi, chứ không phải để thi IELTS gì đâu mà căng. Nên tôi nhắm vào mấy cái chủ đề quen thuộc: chào hỏi, màu sắc, con vật, đồ vật trong nhà, gia đình. Cứ đơn giản nhất mà làm.

Quá trình mày mò và thử nghiệm
Tôi bắt đầu bằng việc cho con xem mấy video ca nhạc tiếng Anh cho trẻ con. Mấy bài kiểu Baby Shark, Johny Johny Yes Papa ấy. Ban đầu nó cũng chỉ nhìn nhìn thôi, nhưng được cái nhạc vui, hình ảnh sinh động nên cũng chịu khó xem. Tôi cũng nhún nhảy hát theo, dù hát dở ẹc nhưng kệ, con vui là được.
Sau đó, tôi thử dùng flashcards. Mua một bộ về các con vật, các loại quả. Mỗi ngày tôi chỉ cho con xem vài thẻ thôi, vừa chỉ hình vừa nói tên bằng tiếng Anh. Ví dụ, chỉ con chó thì nói “dog”, con mèo thì “cat”. Cứ lặp đi lặp lại.
- Dùng đồ chơi: Nhà có sẵn mấy con thú bông, xe ô tô đồ chơi. Tôi cầm lên rồi nói tên tiếng Anh của nó. Ví dụ, “This is a bear”, “This is a car”. Rồi đưa cho con cầm, khuyến khích con nhắc lại.
- Kết hợp hoạt động hàng ngày: Lúc ăn cơm, tôi chỉ vào quả chuối nói “banana”. Lúc tắm, chỉ vào nước nói “water”. Cứ thấy cái gì là cố gắng nói tiếng Anh, dù chỉ là một từ đơn.
- Chơi trò chơi: Trò “Simon says” đơn giản cực kỳ. Tôi nói “Simon says touch your nose”, rồi làm mẫu. Con bắt chước theo. Dần dần thì tăng độ khó lên. Hoặc là trò tìm đồ vật. Tôi giấu một món đồ chơi đi rồi nói “Where is the ball?”.
Quan trọng nhất là kiên nhẫn. Có những lúc con nó chả thèm để ý, hoặc nói sai bét. Tôi cũng không nản, cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu mà. Tuyệt đối không la mắng hay ép buộc, vì làm thế tụi nhỏ nó sợ, rồi ghét tiếng Anh luôn thì toi.
Tôi để ý thấy, cứ tạo không khí vui vẻ, thoải mái là con nó hào hứng hơn hẳn. Nhiều khi đang chơi, tự dưng nó chỉ vào cái gì đó rồi bập bẹ nói một từ tiếng Anh, dù chưa chuẩn lắm nhưng mình nghe cũng sướng rơn cả người.
Kết quả ban đầu và những điều nhận ra
Sau một thời gian (cũng phải vài tháng đấy), con tôi bắt đầu phản xạ được với một số câu lệnh đơn giản. Ví dụ bảo “give me” là nó đưa đồ cho. Hỏi “What color is this?” thì cũng chỉ trúng được vài màu cơ bản. Rồi nó cũng tự nói được tên vài con vật, đồ vật quen thuộc.
Tôi nhận ra là dạy tiếng Anh cho trẻ con không cần phải theo một giáo trình cứng nhắc nào cả. Cái chính là mình tạo ra một môi trường để con được “tắm” trong ngôn ngữ đó một cách tự nhiên. Và đừng ngại nói sai, mình không phải giáo viên bản ngữ, mình nói để con có khái niệm thôi.
Cứ chơi với con, nói chuyện với con bằng những gì mình biết. Dần dần, con nó sẽ thẩm thấu. Quan trọng là mình phải kiên trì và luôn khuyến khích, khen ngợi con dù chỉ là một tiến bộ nhỏ.

Đấy, kinh nghiệm của tôi chỉ có vậy thôi. Không có gì phức tạp cả, chủ yếu là tình yêu thương và sự kiên trì. Chúc mọi người thành công trên con đường giúp con mình làm quen với tiếng Anh nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ