Chuyện dạy con phát âm tiếng Anh ấy à, nghĩ lại cũng lắm gian truân. Ban đầu, tôi cũng loay hoay lắm, chẳng biết bắt đầu từ đâu cho đúng nữa. Thằng cu nhà tôi nó mê xem hoạt hình tiếng Anh lắm, nhưng nói thì cứ lơ lớ, nghe chữ được chữ mất, phát âm thì thôi rồi, toàn theo kiểu “Việt hóa” thôi.
Thấy vậy tôi cũng sốt ruột, sợ sau này nó quen miệng khó sửa. Thế là tôi bắt đầu công cuộc “uốn nắn” phát âm cho con. Đầu tiên, tôi cũng thử mấy cách truyền thống như mua sách dạy phát âm, rồi cho con nghe băng đĩa. Sách thì hình đẹp đấy nhưng con nó chỉ lật qua lật lại xem hình chứ chẳng chịu học theo. Băng đĩa thì nó nghe được dăm ba bữa lại chán, toàn đòi chuyển kênh xem siêu nhân.
Bắt đầu hành trình “sửa ngọng” cho con
Sau một hồi vật lộn không hiệu quả, tôi mới ngồi lại suy nghĩ. Trẻ con mà, nó thích chơi hơn thích học. Vậy là tôi quyết định phải biến việc học phát âm thành trò chơi mới được.

Đầu tiên, tôi chọn ra những âm cơ bản mà con hay phát âm sai. Ví dụ như âm /th/ trong “three” hay “thank you”, con tôi toàn đọc thành “tree” với “tank you” thôi. Rồi âm /s/ ở cuối từ, nó toàn nuốt chửng mất tiêu.
Tôi bắt đầu với việc làm mẫu. Tôi nhìn thẳng vào con, phát âm thật chậm, thật rõ từng âm một. Tôi còn làm điệu bộ miệng hơi quá lên một chút, ví dụ như để phát âm âm /th/, tôi kè lưỡi ra giữa hai hàm răng, thổi hơi nhẹ ra. Con nó thấy lạ, cũng tò mò bắt chước theo.
Sau đó, tôi nghĩ ra mấy trò chơi nho nhỏ:
- Trò “Soi gương”: Tôi lấy một cái gương nhỏ, hai mẹ con cùng soi, cùng tập phát âm. Con nó thấy miệng mình cử động khi nói cũng thích thú lắm. Tôi chỉ cho con thấy lưỡi đặt ở đâu, môi chu ra thế nào.
- Trò “Tìm âm thanh”: Tôi phát âm một âm, rồi đố con tìm đồ vật trong nhà có chứa âm đó. Ví dụ, tôi nói /sh/, con có thể chỉ vào “shoes” (đôi giày) hoặc “shirt” (cái áo). Cái này giúp con liên kết âm thanh với từ vựng luôn.
- Hát các bài hát Phonics: Cái này thì trên mạng nhiều vô kể. Tôi chọn mấy bài giai điệu vui nhộn, hình ảnh sinh động. Hai mẹ con cùng nhún nhảy, cùng hát theo. Vừa vui tai lại vừa luyện được âm. Con tôi đặc biệt thích mấy bài có con vật, cứ hát đi hát lại không chán.
- Đọc truyện tranh đơn giản: Tôi chọn mấy quyển truyện tranh ít chữ, hình ảnh to, rõ ràng. Khi đọc, tôi cố tình đọc chậm, nhấn nhá vào những âm cần luyện. Thỉnh thoảng tôi dừng lại, yêu cầu con nhắc lại từ đó.
Quan trọng nhất là tôi cố gắng tạo không khí thật vui vẻ, không áp lực. Con phát âm chưa đúng thì tôi kiên nhẫn sửa, không la mắng. Có những hôm con không có hứng, tôi cũng không ép, để hôm sau lại tiếp tục. Mỗi ngày chỉ cần dành ra khoảng 15-20 phút thôi, nhưng phải đều đặn.
Dần dần, tôi thấy phát âm của con cải thiện rõ rệt. Nó không còn nuốt âm cuối nữa, mấy âm khó như /th/ hay /r/ cũng bắt đầu tròn vành rõ chữ hơn. Mà quan trọng là con nó tự tin hơn khi nói tiếng Anh, không còn rụt rè như trước nữa.
Đấy, quá trình của tôi nó là như vậy đó. Cũng không có gì cao siêu đâu, chủ yếu là mình chịu khó một chút, sáng tạo một chút để con thấy việc học nó nhẹ nhàng như chơi vậy. Chứ cứ ép theo kiểu người lớn thì bọn trẻ nó sợ, rồi lại ghét học tiếng Anh thì khổ.
Giờ thì thằng cu nhà tôi nói tiếng Anh nghe cũng “ra gì” phết rồi. Tất nhiên là vẫn phải luyện tập thêm nhiều, nhưng ít nhất là cái nền phát âm cũng ổn ổn rồi. Chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình, hy vọng giúp ích được cho các bố mẹ nào cũng đang loay hoay giống tôi ngày trước.

Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ