Chào mọi người, hôm nay tôi lại lên đây chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình đây. Chuyện là dạo này tôi đang tập cho cu cậu nhà tôi học số đếm tiếng Anh. Nghe thì có vẻ đơn giản ha, nhưng mà bắt tay vào mới thấy cũng lắm trò phết đấy.
Ban đầu, tôi cũng như nhiều ông bố bà mẹ khác thôi, nghĩ ngay đến mấy cái flashcard với mấy cái app học tiếng Anh cho trẻ con. Nhưng mà, đời không như là mơ các bác ạ. Thằng bé nhà tôi nó chỉ hứng thú được dăm ba phút đầu thôi, xong là nó vứt đấy, chạy đi chơi đồ hàng. Mấy cái app thì cũng hay thật đấy, hình ảnh âm thanh sinh động, nhưng mà cứ dí cái điện thoại vào mặt nó suốt thì tôi cũng không khoái lắm. Chưa kể là nó toàn đòi xem hoạt hình thôi, chứ học hành gì tầm này.
Thế là tôi bắt đầu phải suy nghĩ lại. Mình cứ cứng nhắc theo sách vở quá thì không ổn rồi. Trẻ con nó thích cái gì vui, cái gì lạ cơ. Tôi nhớ lại hồi xưa mình học, cũng có phải lúc nào cũng sách vở đâu, toàn học qua bài hát, qua mấy trò chơi với đám bạn. Vậy là tôi quyết định thử nghiệm mấy cách “cổ điển” hơn, nhưng mà phải biến tấu đi một chút cho nó hợp với thời đại, à không, hợp với thằng cu nhà mình.

Quá trình thử và sai của tôi nó như thế này này:
Đầu tiên, tôi thử dùng chính mấy ngón tay, ngón chân của nó. Mỗi lần tắm cho nó, tôi lại cầm từng ngón chân lên, đếm “one, two, three…” bằng cái giọng thật là ngộ nghĩnh. Nó khoái chí cười khanh khách, rồi cũng ê a theo. Cách này có vẻ ổn áp cho mấy số đầu tiên.
Sau đó, tôi chuyển qua đếm đồ vật xung quanh. Lúc ăn cơm thì đếm xem có mấy cái bát, mấy đôi đũa (dù nó chưa biết dùng đũa). Lúc chơi đồ chơi thì lôi hết xe ô tô, siêu nhân ra mà đếm. “One car, two cars… Oh, so many cars!” Tôi cố gắng nói chậm, rõ ràng, và quan trọng là phải có cảm xúc, có ngữ điệu vào. Chứ cứ đều đều như đọc kinh thì nó ngủ mất.
Rồi tôi nhớ ra mấy bài hát tiếng Anh về số đếm. Mấy bài kiểu “One, two, buckle my shoe” ấy. Tôi mở cho nó nghe, rồi hai bố con cùng nhún nhảy theo. Có hôm hát sai lên sai xuống, nhưng mà vui. Mục tiêu chính là để nó làm quen với âm điệu, với cách phát âm một cách tự nhiên nhất. Cứ vui là chính, ép quá nó lại sợ.
Thỉnh thoảng, tôi cũng vẽ mấy con số ra giấy, rồi tô màu cùng nó. Ví dụ số “1” thì vẽ thêm cái đầu cho giống con người, số “2” thì vẽ giống con vịt. Đại khái là làm cho những con số khô khan trở nên có hồn hơn. Nó cũng hí hoáy vẽ theo, dù toàn ra hình thù kỳ quái.
Có một dạo, tôi thấy trên mạng người ta hay dùng mấy cái khối lego để dạy. Tôi cũng thử. Xếp mấy khối lên rồi đếm. Cách này cũng được, nhưng mà cu cậu nhà tôi nó khoái khoản phá hơn là khoản xây, nên là cứ xếp lên được vài giây là nó lại hất đổ. Thôi thì cũng là một hoạt động, nhưng không hiệu quả lắm với nhà tôi.
- Kiên nhẫn là vàng: Cái này thì khỏi phải nói rồi. Trẻ con nó không thể nào nhớ ngay được đâu. Hôm nay nhớ, mai quên là chuyện bình thường. Mình cứ lặp đi lặp lại, mỗi ngày một chút.
- Tạo không khí vui vẻ: Đừng biến việc học thành áp lực. Cứ như đang chơi với con thôi. Nó thấy vui thì nó mới hợp tác.
- Kết hợp nhiều giác quan: Cho nó nhìn, nghe, chạm, thậm chí là nếm (ví dụ đếm kẹo chẳng hạn, nhưng mà hạn chế thôi nhé).
- Khen ngợi, động viên: Dù nó chỉ nhớ được một số, hay phát âm hơi ngọng, cũng phải khen lấy khen để. “Wow, con giỏi quá!” Nghe nó sướng.
Đến giờ thì cu cậu nhà tôi cũng nhớ được kha khá rồi đấy, từ một đến mười là ngon ơ. Thỉnh thoảng hứng lên còn đếm lung tung mấy đồ vật trong nhà bằng tiếng Anh nữa cơ. Tất nhiên là vẫn còn ngọng líu ngọng lô, nhưng mà tôi thấy thế là thành công lắm rồi.
Nói chung, cái hành trình dạy con học số đếm tiếng Anh này của tôi nó cũng không có gì cao siêu đâu. Chủ yếu là mình chịu khó quan sát con, xem nó thích cái gì, rồi từ đó mà tìm cách dạy cho phù hợp thôi. Chẳng có công thức nào chuẩn cho tất cả đâu, cứ thử rồi tìm cách phù hợp với con mình thôi. Chúc các bác cũng thành công nhé!

Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ