Con đường gian nan của mình
Lúc bắt đầu dạy tiếng Anh cho thằng cu nhóc đang học lớp 3, mình cứ nghĩ là đơn giản. Ôi thôi, sai ngay từ đầu. Nhiều bố mẹ cũng giống mình lúc đầu, nghĩ tiếng Anh cấp 1 chắc đơn giản, chỉ vài từ vựng là xong. Thực tế thì oải luôn.
Mình hăm hở mua cả chồng sách giáo trình “học thuật” về. Nào là ngữ pháp căn bản, từ vựng theo chủ đề, đủ thứ. Mang ra bắt con học ngay tuần đầu tiên. Kết quả? Nước mắt ngắn nước mắt dài. Con nhìn sách ngáp ngắn ngáp dài, mặt buồn thiu. Chưa được 10 phút là nó vùng vằng bỏ đi. Mình thì tức như bị ong chích! Tiền mua sách không ít mà hiệu quả = 0.
Vật lộn tìm lối ra
Vài tháng đầu tiên chỉ toàn thất bại. Mình ngồi suy nghĩ hoài. Sao con hào hứng xem phim hoạt hình, chơi game, mà cứ nhắc học tiếng Anh là như vịt nghe sấm? Rồi mình ngộ ra: Người lớn lúc đầu cứ hay phức tạp hoá vấn đề. Trẻ con mà, nó cần vui trước đã!

Từ đó, mình quyết định vứt bỏ mớ lý thuyết khô khan. Bắt đầu “lột xác” cách dạy hoàn toàn. Mục tiêu duy nhất: Làm sao để con thấy tiếng Anh cũng vui như xem phim Disney vậy.
5 điều nhỏ mà mình học được
Sau cả năm trời vừa dạy vừa rút kinh nghiệm, đây là mấy thứ cứu mình:
- Khởi đầu bằng bài hát: Sáng nào thức dậy cũng bật mấy bài đơn giản như “Baby Shark” hay “Head Shoulders Knees and Toes”. Mưa dầm thấm lâu, tự nhiên con hát theo lúc nào không hay. Chẳng cần ép.
- Học mà chơi không áp lực: Bỏ hết bài tập viết đi, thay bằng trò chơi. Đơn giản như chơi trốn tìm, tìm đồ vật và gọi tên bằng tiếng Anh thôi. “Where is the cat?” “Is it under the table?”. Con sướng rơn vì vừa chơi vừa học.
- Thành thạo đã rồi học tiếp: Thay vì nhồi nhét cho xong giáo trình, mình tập trung vào mấy từ đơn giản nhất cho thật nhuần nhuyễn. “Apple”, “Book”, “Red”… cứ lặp đi lặp lại trong mọi hoàn cảnh. Con nhớ dai dữ lắm.
- “Tắm ngôn ngữ” thật tự nhiên: Không cần phải lúc nào cũng “học”. Đôi khi chỉ là bật phim hoạt hình tiếng Anh con thích, phụ đề Việt Nam. Lâu lâu nó hỏi “Ba ơi, con khủng long kia nói gì vậy?”. Mình giải thích ngắn gọn thôi. Tự nhiên như vậy nó mới thấm.
- Khen thưởng kiểu “ăn gian”: Không phải khen “con giỏi quá” chung chung. Mình khen cụ thể kiểu “Ôi! Con nói từ ‘apple’ chuẩn quá ta! Giống người Mỹ luôn!”. Thằng bé sướng rơn, tự nhiên muốn nói thêm để được khen nữa.
Cái kết cho hiện tại
Giờ thì khác xưa nhiều rồi. Không phải con đã thành “siêu sao” đâu, nhưng ít nhất nó không còn sợ tiếng Anh. Tự giác hát được vài bài, đếm số, nói vài câu ra rả. Mấu chốt là niềm vui học được giữ lại. Mình cũng hết cáu. Thành công chính là thấy con cười khi nhắc đến tiếng Anh, thay vì khóc như ngày xưa. Mình nghĩ là vậy cũng đủ để tự hào một chút rồi. Ai đang tập tễnh thì cứ thử, chậm nhưng chắc mới là đường dài!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ