Chuyện dạy tiếng Anh cho lũ trẻ nhà tôi ấy à, cũng gian nan lắm chứ chẳng đùa. Lúc đầu tôi cũng nghĩ đơn giản, cứ mua sách về, mở app lên cho nó học là xong. Nhưng mà đời không như là mơ các bác ạ.
Hành trình của tôi nó thế này này:
Đầu tiên, tôi cũng hăm hở lắm. Nghe người ta mách, tôi đi lùng sục khắp nơi, mua một đống sách tập tô màu chữ cái tiếng Anh, rồi mấy cái thẻ flashcard hình con vật, đồ vật các kiểu. Về nhà hí hửng lôi con bé lớn ra, lúc đó nó mới tầm 4 tuổi. Tôi giơ thẻ lên: “This is a dog! Say dog!”. Nó nhìn tôi trân trân, xong rồi nó… ngáp. Tôi kiên trì lắm, cũng được dăm ba bữa. Kết quả là thẻ thì nó gặm, sách thì nó xé, còn chữ thì chẳng vào đầu được bao nhiêu.
Thất bại với sách vở, tôi chuyển qua công nghệ. Thời buổi này mà, thiếu gì app học tiếng Anh cho trẻ con. Tôi tải về cả chục cái, có cái miễn phí, có cái cũng phải bỏ tiền ra mua. Mấy cái app này thì hình ảnh cũng sinh động, âm thanh vui tai đấy. Con bé nhà tôi ban đầu cũng có vẻ thích thú, ngồi bấm bấm được một lúc. Nhưng rồi cũng chỉ được dăm bữa nửa tháng là nó chán. Cứ mở app lên là nó lại đòi xem YouTube hoạt hình.

Lúc đấy tôi cũng nản lắm. Nghĩ bụng hay là con mình nó không có khiếu ngoại ngữ. Nhưng rồi một hôm, tình cờ tôi bật một bài hát tiếng Anh trẻ con trên YouTube, cái bài “Baby Shark” ấy. Ôi trời ơi, con bé nhà tôi nó nhảy tưng tưng, hát líu lo theo, dù chả đúng chữ nào. Lúc đấy tôi mới “à” lên một tiếng. Vấn đề không phải là nó không thích học, mà là cách mình dạy nó chưa đúng.
Thế là tôi thay đổi chiến thuật hoàn toàn. Tôi bắt đầu nghĩ cách làm sao để tiếng Anh nó trở thành một cái gì đó vui vẻ, tự nhiên, chứ không phải là một “môn học”.
- Bắt đầu từ những thứ nó thích: Con tôi mê tít mấy nhân vật hoạt hình Peppa Pig, Paw Patrol. Tôi tìm mấy tập phim ngắn bằng tiếng Anh cho nó xem. Ban đầu nó cũng chỉ xem hình thôi, nhưng dần dần nó cũng bắt chước được vài từ đơn giản mà mấy nhân vật đó hay nói.
- Học qua bài hát và trò chơi: Thay vì bắt nó ngồi yên học từ vựng, tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh vui nhộn, có động tác minh họa. Hai mẹ con cùng hát, cùng nhảy. Rồi tôi nghĩ ra mấy trò chơi đơn giản, ví dụ như giấu đồ vật rồi hỏi “Where is the ball?”, hoặc là trò đoán tên con vật bằng tiếng Anh. Chơi mà học, học mà chơi, nó hiệu quả hơn hẳn.
- Tạo môi trường tiếng Anh “nhẹ nhàng”: Thỉnh thoảng, trong lúc chơi với con, hoặc lúc chuẩn bị bữa ăn, tôi cố gắng nói vài câu tiếng Anh đơn giản. Ví dụ như “Let’s play!”, “Are you hungry?”, “Good morning!”. Không cần phải đúng ngữ pháp 100%, miễn là con nó hiểu và quen dần với âm điệu.
- Đọc truyện tranh tiếng Anh: Tôi mua mấy quyển truyện tranh song ngữ, hoặc truyện tiếng Anh có hình ảnh thật to, thật đẹp. Tối trước khi đi ngủ, tôi đọc cho nó nghe. Nó không hiểu hết đâu, nhưng nó thích nhìn hình, rồi nó cũng hỏi han linh tinh. Dần dần vốn từ của nó cũng tăng lên.
- Kiên trì và không áp lực: Đây là cái quan trọng nhất. Tôi không đặt nặng mục tiêu là con phải nói được bao nhiêu từ, phải thuộc bao nhiêu cấu trúc. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu. Thấy nó có tiến bộ dù nhỏ, tôi cũng khen ngợi, động viên. Tuyệt đối không so sánh con mình với con nhà người ta, vì mỗi đứa trẻ có một tốc độ phát triển riêng.
Đến giờ thì cu cậu thứ hai nhà tôi cũng đang áp dụng cách này. Trộm vía là hai đứa giờ cũng bập bẹ được kha khá rồi đấy. Quan trọng nhất là chúng nó không sợ tiếng Anh, mà còn tỏ ra thích thú khi được tiếp xúc. Có hôm còn chủ động hỏi “Mẹ ơi, quả táo tiếng Anh là gì?”. Nghe mà mát lòng mát dạ.
Nói chung, kinh nghiệm của tôi là cứ phải làm cho trẻ con nó thấy vui, thấy hứng thú thì chúng nó mới học vào. Chứ cứ ép với bắt thì chỉ phản tác dụng thôi các bác ạ. Mình cứ đồng hành cùng con, biến việc học thành một cuộc phiêu lưu thú vị thì kiểu gì cũng có kết quả tốt.
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ






















