Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình học lại tiếng Anh của bản thân, một đứa mất gốc toàn tập luôn. Nói ra thì cũng gian nan lắm, nhưng mà cứ kiên trì thì kiểu gì cũng thấy được ánh sáng cuối đường hầm, tin tôi đi.
Giai đoạn đầu: Mông lung như một trò đùa
Thú thật là lúc quyết định học lại, tôi hoang mang cực kỳ. Mở sách ra chữ nào cũng như chữ nào, nghe người ta nói thì cứ ù ù cạc cạc. Cảm giác bất lực nó kinh khủng lắm. Tôi bắt đầu bằng việc xác định mình đang ở đâu, và đúng là ở vạch xuất phát, thậm chí còn âm dưới vạch ấy chứ.
Đầu tiên, tôi mò mẫm cái bảng phiên âm IPA. Trời ơi, nhìn nó loằng ngoằng, khó nhớ kinh khủng. Nhưng không học cái này thì chịu chết, phát âm sai thì sau này sửa mệt nghỉ. Tôi cứ mở mấy video trên mạng, người ta đọc mẫu rồi mình đọc theo, méo cả mồm. Cứ mỗi ngày một ít, tập đọc đi đọc lại mấy cái âm cơ bản trước.

Xây lại từng viên gạch: Ngữ pháp và từ vựng
Song song với phiên âm, tôi bắt đầu với ngữ pháp. Đừng có ham hố học cái gì cao siêu vội. Tôi lôi mấy cái thì cơ bản nhất ra: hiện tại đơn, quá khứ đơn, tương lai đơn. Học cấu trúc, rồi đặt câu thật đơn giản. Ví dụ: “I am a student.” “I went to school yesterday.” Cứ thế đã.
Từ vựng thì tôi cũng không nhồi nhét. Mỗi ngày đặt mục tiêu học 5-10 từ thôi, nhưng phải là những từ thông dụng nhất. Tôi có một cuốn sổ nhỏ, ghi từ mới, nghĩa, rồi cố gắng đặt một câu ví dụ với từ đó. Quan trọng là phải dùng được nó, chứ không phải chỉ nhớ mặt chữ. Tôi hay dùng mấy cái app học từ vựng trên điện thoại, nó có hình ảnh với phát âm cũng tiện.
- Học phát âm IPA trước tiên, dù khó cũng phải cố.
- Ngữ pháp thì từ những cái đơn giản nhất: các thì cơ bản, cấu trúc câu đơn.
- Từ vựng thì học những từ thông dụng, mỗi ngày một ít, có ví dụ đi kèm.
Tập nghe và nói: Dù chỉ bập bẹ
Sau khi có chút vốn liếng về phát âm và từ vựng cơ bản, tôi bắt đầu tập nghe. Ban đầu tôi chọn mấy bài hát tiếng Anh cho trẻ con ấy, nhạc vui, từ ngữ đơn giản, hát chậm. Nghe đi nghe lại, cố gắng bắt được từ. Rồi chuyển qua mấy mẩu truyện ngắn, phim hoạt hình đơn giản. Đừng có ngại không hiểu, cứ nghe cho quen tai đã.
Nói thì đúng là ác mộng. Ngại, sợ sai, sợ người ta cười. Nhưng mà tôi nghĩ, mình không nói thì ai nói cho mình? Thế là tôi tự nói chuyện một mình. Đứng trước gương, tự đặt câu hỏi rồi tự trả lời bằng tiếng Anh. Nhiều lúc thấy mình như thằng dở hơi, nhưng kệ. Rồi thỉnh thoảng mạnh dạn bắt chuyện với mấy bạn cũng đang học, hoặc tìm mấy ứng dụng có người bản xứ nói chuyện. Sai thì sửa, có gì đâu mà xoắn.
Duy trì và tăng tốc: Không được nản!
Cái quan trọng nhất trong cả quá trình này, theo tôi, là sự kiên trì. Sẽ có lúc nản lắm, học mãi không vào, cảm giác như dậm chân tại chỗ. Những lúc như thế, tôi thường dừng lại một hai hôm, làm gì đó mình thích, rồi lại tiếp tục. Đừng bỏ cuộc giữa chừng, phí công lắm.
Tôi bắt đầu đọc những mẩu truyện dài hơn, xem phim có phụ đề tiếng Anh. Vẫn chưa hiểu hết đâu, nhưng cố gắng đoán nghĩa dựa vào ngữ cảnh. Rồi tập viết những đoạn văn ngắn, kể về một ngày của mình, hay một sở thích nào đó. Cứ làm từ từ, từng bước một.
Giờ thì sau một thời gian vật lộn, tôi cũng tự tin hơn nhiều rồi. Chưa dám nói là giỏi, nhưng ít nhất cũng có thể giao tiếp cơ bản, đọc hiểu được tài liệu đơn giản. Quan trọng là mình đã vượt qua được cái giai đoạn “mất gốc” đáng sợ kia.

Nói chung, lộ trình thì mỗi người một kiểu, nhưng cái cốt lõi vẫn là phải bắt đầu từ những thứ cơ bản nhất, rồi kiên trì mỗi ngày. Đừng sợ sai, đừng ngại khó. Cứ đi rồi sẽ đến thôi. Chúc các bạn cũng tìm được con đường của mình nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ