Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về hành trình của mình với cái mớ bòng bong nguyên âm và phụ âm trong tiếng Anh. Thực sự là một chặng đường dài đấy, không phải ngày một ngày hai mà xong được đâu.
Ban đầu tôi loay hoay thế nào
Hồi đó mới bắt đầu học tiếng Anh, tôi cũng như nhiều bạn khác, cứ nghĩ đơn giản là nhìn mặt chữ rồi đọc thôi. Ai dè, nó không hề giống tiếng Việt mình một chút nào. Mấy cái nguyên âm như a, e, i, o, u lúc thì đọc thế này, lúc lại đọc thế khác. Rồi thì phụ âm, có những âm mà tiếng Việt mình không có, ví dụ như cái âm “th” ấy, tôi toàn đọc thành “t” hoặc “thờ” của tiếng Việt, nghe nó cứ ngang phè phè.
Tôi nhớ có lần đọc chữ “ship” (con tàu) với “sheep” (con cừu), tôi đọc y chang nhau, làm người nghe chẳng hiểu tôi muốn nói gì. Hay là mấy từ có âm cuối, ví dụ “like” mà không bật hơi chữ “k” ra thì nó thành từ khác hoặc nghe rất cụt lủn. Thực sự lúc đó tôi thấy nản lắm, cảm giác như mình không có khiếu học ngoại ngữ vậy.

Quá trình thực hành của tôi
Sau một thời gian vật lộn, tôi nhận ra là không thể cứ học vẹt được. Tôi bắt đầu tìm hiểu kỹ hơn về cách người bản xứ họ phát âm. Tôi quyết định phải làm quen với từng âm một.
Đối với nguyên âm:
- Tôi bắt đầu phân biệt nguyên âm ngắn và nguyên âm dài. Ví dụ như /ɪ/ trong “sit” và /i:/ trong “seat”. Tôi phải nghe đi nghe lại rất nhiều lần, rồi tự mình đọc theo, cố gắng kéo dài hoặc đọc dứt khoát hơn.
- Rồi đến mấy cái nguyên âm đôi như /eɪ/ trong “say”, /aɪ/ trong “my”. Tôi tập bằng cách đọc chậm từng thành phần của âm rồi nối lại.
- Tôi tìm mấy cái video dạy phát âm trên mạng, xem khẩu hình miệng của người ta rồi bắt chước. Có khi ngồi trước gương tự nói chuyện một mình, trông cũng hơi kỳ cục nhưng mà hiệu quả phết.
Đối với phụ âm:
- Cái này thì đúng là thử thách hơn. Mấy âm như /θ/ (trong “think”) và /ð/ (trong “this”) là tôi phải luyện mãi. Tôi học cách đặt lưỡi đúng vị trí giữa hai hàm răng, rồi thổi hơi ra. Ban đầu nước bọt bay tứ tung, nhưng dần dần cũng quen.
- Các âm cuối như /s/, /z/, /t/, /d/ cũng quan trọng không kém. Tôi tập đọc cả câu rồi chú ý bật những âm này ra. Ví dụ “cats” phải có tiếng “s” ở cuối, “liked” phải có âm “t” (do “k” là âm vô thanh).
- Tôi còn ghi âm lại giọng đọc của mình, rồi nghe lại. Ôi thôi, lúc đầu nghe lại thấy giọng mình nó ngọng nghịu, sai tùm lum. Nhưng chính nhờ vậy mà tôi biết mình sai ở đâu để sửa.
Tôi cũng bắt đầu chú ý hơn khi xem phim hoặc nghe nhạc tiếng Anh. Cố gắng nghe xem họ nối âm, nuốt âm như thế nào. Không phải để bắt chước y hệt vì mình là người học, nhưng để hiểu hơn về cái dòng chảy tự nhiên của ngôn ngữ.
Kết quả và vài lời khuyên
Sau một thời gian dài kiên trì, khoảng vài tháng tập trung cao độ, rồi sau đó là duy trì luyện tập đều đặn, tôi thấy khả năng phát âm của mình cải thiện rõ rệt. Tất nhiên là chưa thể chuẩn như người bản xứ được, nhưng ít nhất thì người ta hiểu tôi nói gì, và tôi cũng tự tin hơn khi giao tiếp.
Từ kinh nghiệm của bản thân, tôi thấy rằng để nắm vững nguyên âm và phụ âm tiếng Anh, quan trọng nhất là:
- Đừng ngại sai: Cứ nói đi, sai thì sửa. Không ai cười mình đâu, mà có cười thì cũng kệ họ.
- Luyện nghe thật nhiều: Nghe để quen với âm thanh, ngữ điệu.
- Thực hành thường xuyên: Mỗi ngày một chút cũng được, miễn là đều đặn.
- Tìm người sửa lỗi cho mình: Nếu có bạn bè hoặc thầy cô nào giỏi tiếng Anh, nhờ họ nghe và góp ý thì tuyệt vời.
Đó là toàn bộ quá trình tôi đã trải qua để cải thiện phần phát âm, đặc biệt là các nguyên âm và phụ âm. Hy vọng những chia sẻ này của tôi có thể giúp ích được cho những bạn nào đang gặp khó khăn giống như tôi ngày trước. Chúc mọi người thành công nhé!

Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ