Chào mọi người, hôm nay mình muốn chia sẻ một chút về cái trải nghiệm khá là thú vị của mình, đó là thử “nói về trường học của bạn bằng tiếng Anh”. Nghe thì có vẻ đơn giản nhỉ, kiểu như hồi cấp 2, cấp 3 hay được cô giáo cho bài tập dạng này. Nhưng mà lâu không dùng đến, tự dưng bảo nói là thấy hơi khớp khớp rồi đấy.
Chuẩn bị ban đầu
Đầu tiên là phải xác định xem mình muốn nói về trường nào đã. Mình thì chọn ngay trường cấp 3 cũ của mình, vì dù sao cũng gắn bó mấy năm, kỷ niệm cũng nhiều. Chứ giờ mà bắt nói về trường đại học thì chắc mình phải lục lại trí nhớ mệt nghỉ, vì cũng ra trường lâu lắc rồi.
Xong rồi thì mình bắt đầu liệt kê ra những thứ mình muốn nói. Kiểu như là:
- Tên trường là gì? (What’s the name of the school?)
- Nó ở đâu? (Where is it located?)
- Nó to hay nhỏ? Có bao nhiêu học sinh, giáo viên? (Is it big or small? How many students, teachers?)
- Thầy cô giáo như thế nào? (What are the teachers like?)
- Bạn bè ra sao? (How about friends?)
- Mình thích học môn gì nhất ở trường? (What subject did I like the most?)
- Có hoạt động ngoại khóa nào thú vị không? (Any interesting extracurricular activities?)
- Kỷ niệm đáng nhớ nhất của mình ở trường là gì? (What’s my most memorable memory there?)
Mình cứ gạch đầu dòng hết ra bằng tiếng Việt trước cho nó dễ hình dung. Quan trọng là phải có cái sườn, chứ không thì lúc nói dễ bị lan man, không biết đâu mà lần.
Bắt tay vào “dịch” và “ghép chữ”
Sau khi có sườn bài rồi, thì bắt đầu công cuộc mò mẫm từ vựng. Cái này thì đúng là cực hình với đứa lười như mình. Có những từ đơn giản thì không sao, nhưng mà nhiều khi muốn diễn tả một cái ý gì đó nó “sâu sắc” một tí là lại phải lôi google dịch ra. Mà các bạn biết đấy, google dịch nhiều khi nó cũng “ngáo ngơ” lắm, dịch xong đọc lại thấy ngang phè.
Thế là mình phải kết hợp, vừa tra từ điển Anh-Việt, vừa xem các cấu trúc câu người ta hay dùng. Mình cố gắng dùng những câu đơn giản, dễ hiểu thôi, chứ không ham hố dùng từ ngữ cao siêu làm gì, nói ra lại chẳng ai hiểu hoặc mình lại phát âm sai bét.
Ví dụ, thay vì nói “My school boasts a plethora of distinguished educators” (trường tôi tự hào có vô số nhà giáo dục lỗi lạc) nghe nó hơi “sách vở” quá, mình chỉ nói đơn giản là “My teachers were very good and dedicated” (giáo viên của tôi rất giỏi và tận tâm). Cứ thực tế mà làm thôi.
Rồi ghép câu. Ôi thôi, đoạn này mới thực sự là đau đầu. Ngữ pháp tiếng Anh thì nó cứ lằng nhà lằng nhằng, lúc thì quá khứ đơn, lúc thì hiện tại hoàn thành, rồi thì mạo từ a, an, the loạn cả lên. Mình cứ viết ra một câu, rồi lại đọc đi đọc lại, thấy nó không thuận tai thì lại sửa. Nhiều khi sửa tới sửa lui mà vẫn thấy nó kỳ kỳ.
Luyện tập và cảm nhận
Viết xong được một đoạn rồi thì mình bắt đầu tập nói. Lúc đầu thì cứ lí nhí trong mồm thôi, sợ người khác nghe thấy cười cho. Mình đứng trước gương, tự nói chuyện với cái bóng của mình. Cảm giác nó ngượng nghịu kinh khủng.
Xong rồi nghĩ, ôi dào, có ai ở đây đâu mà sợ. Thế là mình bắt đầu nói to hơn, rõ ràng hơn. Mình cố gắng điều chỉnh ngữ điệu, nhấn nhá vào những từ quan trọng. Tất nhiên là phát âm thì vẫn còn nhiều chỗ chưa chuẩn, nhưng mà kệ, cứ nói đã.

Mình còn ghi âm lại giọng của mình nữa cơ. Nghe lại thấy giọng mình sao mà nó “quê” thế không biết. Nhưng mà nhờ ghi âm lại, mình mới phát hiện ra được những lỗi sai của mình để mà sửa.
Nhớ lại hồi đi học, cũng có nhiều kỷ niệm vui buồn lắm. Lúc kể về mấy trò nghịch ngợm với đám bạn, tự dưng thấy vui vui. Rồi kể về mấy thầy cô nghiêm khắc nhưng mà thương học trò, lại thấy bồi hồi. Cái việc “nói về trường học” này hóa ra cũng là một cách để mình ôn lại kỷ niệm xưa.
Kết quả thu được
Sau một hồi vật lộn, cuối cùng mình cũng “sản xuất” ra được một bài nói kha khá về trường cũ của mình bằng tiếng Anh. Tất nhiên là nó không thể hoàn hảo như người bản xứ được, nhưng mà mình thấy khá hài lòng với nỗ lực của bản thân.
Quan trọng nhất là mình đã dám thử, dám vượt qua cái sự ngại ngùng ban đầu. Mình nhận ra là tiếng Anh nó cũng không quá đáng sợ như mình nghĩ. Cứ từ từ, từng bước một, rồi cũng sẽ làm được thôi.
Nói chung, cái vụ “nói về trường học bằng tiếng Anh” này tuy ban đầu hơi ngán, nhưng mà làm rồi mới thấy cũng không đến nỗi nào. Nó giúp mình ôn lại từ vựng, ngữ pháp, luyện phát âm, và quan trọng hơn là có thêm chút tự tin khi sử dụng tiếng Anh. Cứ mạnh dạn lên các bạn ạ, không thử sao biết mình làm được hay không!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ