Chào mọi người, hôm nay tôi lại nổi hứng chia sẻ một chút về cái hành trình học tiếng Anh cơ bản của mình, mà cụ thể là cái đợt tôi liều mình đi tìm người nước ngoài để thực hành đấy. Nói ra thì cũng khá là gian nan nhưng mà kết quả thì cũng vui phết.
Khởi đầu gian nan
Hồi đó thì tiếng Anh của tôi nó chỉ ở mức biết vài ba chữ bập bẹ thôi, ngữ pháp thì lơ mơ, từ vựng thì nhớ nhớ quên quên. Tôi cũng thử đủ cách, từ học qua app, xem phim không sub, rồi cả đăng ký mấy khóa học online nữa. Nhưng mà khổ nỗi là cứ học trước quên sau, mà quan trọng nhất là không có môi trường để nói, thành ra cứ ì à ì ạch mãi.
Thế là tôi nghĩ, hay là mình thử tìm cách nói chuyện trực tiếp với người bản xứ xem sao. Nghĩ thì dễ chứ lúc bắt tay vào làm mới thấy nó oải. Tôi bắt đầu mò mẫm lên mấy cái hội nhóm trao đổi ngôn ngữ trên mạng, rồi cũng thử lượn lờ mấy quán cà phê hay khu có nhiều khách du lịch. Ban đầu thì ngại ơi là ngại, cứ thấy Tây là tim đập chân run, chả dám mở miệng.

Những lần “muối mặt” và bài học xương máu
Lần đầu tiên tôi bắt chuyện là với một anh chàng người Úc ở quán cà phê. Tôi lắp ba lắp bắp mãi mới được một câu chào hỏi. Ảnh cũng thân thiện lắm, cười rồi hỏi lại tôi. Nhưng mà khổ nỗi, ảnh nói một tràng mà tôi nghe chỉ được vài từ quen quen, còn lại thì như vịt nghe sấm. Lúc đó đúng là chỉ muốn độn thổ cho xong.
Sau vài lần “muối mặt” như thế, tôi nhận ra là mình không thể cứ lao đầu vào nói chuyện mà không có sự chuẩn bị gì được. Thế là tôi bắt đầu làm theo kiểu khác:
- Chuẩn bị trước chủ đề: Trước khi định bắt chuyện với ai, tôi thường nghĩ sẵn vài chủ đề đơn giản như sở thích, du lịch, ẩm thực. Có sự chuẩn bị thì mình cũng tự tin hơn.
- Không sợ sai: Tôi tự nhủ là mình đang học, sai là chuyện bình thường. Quan trọng là dám nói ra đã. Người ta thấy mình cố gắng thì họ cũng vui vẻ giúp đỡ thôi.
- Tập trung lắng nghe: Thay vì chỉ chăm chăm nghĩ xem mình sẽ nói gì tiếp theo, tôi cố gắng tập trung nghe xem họ nói gì, để ý cách họ phát âm, dùng từ. Chỗ nào không hiểu thì mạnh dạn hỏi lại “Sorry, can you say that again?” hoặc “What does that mean?”.
- Ghi chép lại: Sau mỗi lần nói chuyện, tôi cố gắng nhớ lại những từ mới, cấu trúc câu hay mà mình học được, rồi ghi vào sổ. Thỉnh thoảng lôi ra xem lại cũng thấm lắm.
Cứ thế, dần dần tôi cũng bớt ngại hơn. Có những hôm gặp được người kiên nhẫn, họ sửa lỗi cho mình, giải thích cặn kẽ. Cũng có những hôm gặp người nói nhanh quá, mình chả hiểu gì sất, nhưng cũng coi như là một lần thử thách khả năng nghe vậy. Tôi còn nhớ có lần nói chuyện với một bác người Anh, bác ấy còn chỉ cho tôi mấy cái thành ngữ rất hay mà trong sách vở chả bao giờ có.
Kết quả bất ngờ
Sau khoảng vài tháng kiên trì cái kiểu “học chay” như thế, tôi thấy tiếng Anh của mình tiến bộ rõ rệt. Không phải là kiểu giỏi siêu sao gì đâu, nhưng mà ít nhất là tôi đã dám mở miệng nói chuyện một cách tự nhiên hơn, không còn sợ sệt như trước nữa. Khả năng nghe cũng cải thiện đáng kể, tôi bắt đầu quen với nhiều giọng điệu khác nhau.
Cái quan trọng nhất mà tôi nhận được không chỉ là kiến thức ngôn ngữ đâu, mà là sự tự tin và dạn dĩ hơn rất nhiều. Với lại, việc nói chuyện với người nước ngoài cũng giúp tôi mở mang đầu óc, biết thêm nhiều điều thú vị về văn hóa của họ nữa.
Đấy, cái hành trình “học tiếng Anh cơ bản với người nước ngoài” của tôi nó là như thế đấy. Ban đầu thì cũng hơi vất vả và có chút xấu hổ, nhưng mà chịu khó một tí thì kết quả nhận lại cũng đáng lắm. Ai mà đang muốn cải thiện khả năng giao tiếp thì cứ mạnh dạn thử xem sao nhé, biết đâu lại tìm được niềm vui như tôi!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ