Chào các bác, hôm nay em xin chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình trong cái công cuộc cho con bé nhà em làm quen với tiếng Anh từ hồi lớp 1. Nói thật là ban đầu em cũng thấy hơi mông lung, không biết bắt đầu từ đâu cho đúng.
Hành trình ban đầu và những bỡ ngỡ
Lúc con bé nhà em vào lớp 1, thấy các mẹ khác cũng rục rịch cho con đi học thêm tiếng Anh này nọ, em cũng sốt sắng lắm. Em nghĩ bụng, giờ thời đại nào rồi, không biết tiếng Anh thì thiệt thòi. Thế là em cũng thử tìm hiểu mấy trung tâm gần nhà xem sao. Nhưng mà ngó qua học phí thì cũng hơi chát, mà lịch học thì nhiều khi lại không khớp với lịch của nhà mình.
Rồi em cũng thử mua mấy quyển sách tiếng Anh cho trẻ con lớp 1 về. Mấy quyển mà có hình ảnh màu mè ấy. Em cũng hì hục ngồi dạy con. Ban đầu thì nó cũng có vẻ tò mò, chỉ trỏ này kia. Nhưng được dăm bữa nửa tháng là thấy con bé nó bắt đầu chán. Cứ đến giờ mẹ bảo “học tiếng Anh nào” là mặt nó lại xị ra, tìm cớ này cớ nọ để trốn.

Em nhận ra là mình cứ ép con theo kiểu truyền thống thì không ổn. Trẻ con lớp 1 nó còn ham chơi lắm, bắt nó ngồi yên một chỗ học chữ thì khó. Với lại, bản thân em phát âm tiếng Anh cũng không phải là chuẩn xịn gì, nhiều khi dạy con mà cứ thấy sai sai, không tự tin.
Thay đổi cách tiếp cận: Chơi mà học
Thế là em quyết định phải thay đổi chiến thuật. Em nghĩ, thay vì “học”, mình phải biến nó thành “chơi”. Em bắt đầu tìm tòi mấy cái ứng dụng học tiếng Anh cho trẻ con trên điện thoại, loại mà có trò chơi, có bài hát ấy. Quan trọng là phải vui!
Em bắt đầu từ những thứ đơn giản nhất:
- Màu sắc: Em chỉ vào các đồ vật trong nhà, hỏi con “What color is it?”. Rồi em dạy con nói “red”, “blue”, “yellow”. Lúc đầu con chỉ ê a theo, nhưng dần dần cũng nhớ được vài màu cơ bản.
- Con vật: Nhà em có nuôi con mèo, thế là em lấy luôn con mèo làm “giáo cụ trực quan”. Em chỉ vào con mèo, nói “cat”. Rồi em mở hình ảnh các con vật khác, dạy con từ từ.
- Đồ vật quen thuộc: Mấy thứ như bàn, ghế, sách, bút chì… em cũng tận dụng để dạy con. Cứ thấy cái gì là em lại nói tên tiếng Anh của nó.
Em không đặt nặng là con phải nhớ ngay, phải thuộc ngay. Cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày một chút. Ví dụ, lúc ăn cơm, em chỉ vào quả táo, nói “apple”. Lúc đi tắm, em đưa cho con con vịt đồ chơi, nói “duck”. Cứ thế, tiếng Anh nó len lỏi vào cuộc sống hàng ngày của con một cách tự nhiên.
Ngoài ra, em cũng hay mở mấy bài hát tiếng Anh trẻ con có giai điệu vui nhộn, dễ nhớ. Mấy bài như “Baby Shark”, “Twinkle Twinkle Little Star”, “ABC song”… Con bé nhà em thích lắm, cứ nhún nhảy hát theo, dù nhiều khi phát âm còn ngọng líu ngọng lô.
Một điều quan trọng nữa là em không bao giờ chê con. Con nói sai thì em sửa nhẹ nhàng, hoặc em nói lại cho đúng để con nghe. Chủ yếu là khuyến khích, động viên để con có hứng thú.
Kết quả nho nhỏ và niềm vui
Cứ kiên trì như vậy, sau một thời gian, em thấy con bé nhà em bắt đầu có phản xạ với tiếng Anh. Khi em hỏi “What’s this?”, chỉ vào một đồ vật quen thuộc, là con bé có thể bập bẹ nói được tên tiếng Anh của nó. Tuy chưa nhiều, nhưng đó là cả một sự tiến bộ lớn rồi.

Giờ thì thỉnh thoảng nó còn tự dưng chỉ vào cái gì đó rồi hỏi em “Mẹ ơi, cái này tiếng Anh là gì?”. Đấy, thấy con ham học hỏi là em vui lắm rồi. Em cũng không đặt mục tiêu gì cao siêu là con phải nói tiếng Anh như gió đâu. Chỉ cần con làm quen dần, có nền tảng cơ bản, và quan trọng nhất là không sợ tiếng Anh, thế là đủ.
Nói chung, hành trình này cũng đòi hỏi sự kiên nhẫn và sáng tạo của bố mẹ. Mình phải tìm cách làm cho việc học trở nên thú vị, phù hợp với lứa tuổi của con. Đừng biến nó thành áp lực, các bác ạ. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu thôi. Chúc các bác thành công nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ