Chào mọi người, hôm nay tôi xin chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình về cái vụ dạy con nít nhà tôi nói tiếng Anh. Nói thiệt là ban đầu cũng vật vã lắm, không phải cứ muốn là được đâu.
Bắt đầu từ đâu và tại sao?
Chuyện là vầy, tôi thấy bây giờ tiếng Anh quan trọng quá, đi đâu cũng cần. Con mình mà không biết thì sau này thiệt thòi. Thế là tôi quyết tâm phải cho tụi nhỏ tiếp xúc sớm. Ban đầu, tôi cũng hăng hái lắm, nghĩ đơn giản là mua sách, mở video cho nó xem là được. Ai dè…
Những thử nghiệm đầu tiên và thất bại ê chề
Tôi bắt đầu bằng việc mua mấy cuốn sách tranh song ngữ, rồi mấy bộ flashcard màu mè. Nghĩ bụng chắc con thích lắm. Kết quả là:

- Sách truyện: Con tôi nó chỉ chăm chăm xem hình thôi, chữ nghĩa tiếng Anh nó lơ đẹp. Tôi đọc cho nghe thì nó ngó lơ, chạy đi chơi cái khác.
- Flashcard: Giơ lên được vài cái là nó chán, có khi còn giằng lấy rồi quăng lung tung. Coi như công cốc.
- Video hoạt hình tiếng Anh: Cái này thì có vẻ khá hơn chút. Nó chịu ngồi xem, nhưng chủ yếu là xem hình ảnh chuyển động thôi, chứ có hiểu gì đâu. Mà tôi cũng sợ nó xem nhiều hại mắt.
Thiệt tình lúc đó nản ơi là nản. Cảm giác như mình bất lực vậy đó. Ép nó học thì nó khóc, mà không dạy thì thấy không yên tâm.
Thay đổi chiến thuật – Học mà chơi, chơi mà học
Sau một hồi loay hoay, tôi nhận ra là con nít nó không thích kiểu học hành nghiêm túc, sách vở như người lớn mình. Nó thích chơi, thích những gì vui vẻ, tự nhiên. Thế là tôi đổi cách.
Thứ nhất, tôi biến mọi thứ thành trò chơi. Ví dụ, thay vì bắt nó học màu sắc qua flashcard, tôi chơi trò “tìm đồ vật màu đỏ” (find something red) trong nhà. Nó chạy lăng xăng tìm kiếm, vui lắm. Hoặc là lúc tắm, tôi dạy nó mấy từ như “water”, “soap”, “duck” (con vịt đồ chơi).
Thứ hai, tôi lồng ghép tiếng Anh vào các hoạt động hàng ngày.
- Buổi sáng thức dậy, tôi chào nó “Good morning!”. Ban đầu nó ngơ ngác, nhưng tôi cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày, kèm theo hành động ôm hôn, thì dần dần nó cũng hiểu.
- Lúc ăn cơm, tôi chỉ vào món ăn nói tên bằng tiếng Anh, ví dụ “rice”, “fish”, “soup”. Rồi hỏi nó “Do you like fish?”.
- Trước khi đi ngủ thì “Good night!”, “Sweet dreams!”.
Thứ ba, tôi tận dụng âm nhạc. Mấy bài hát thiếu nhi tiếng Anh vui nhộn, có giai điệu bắt tai, tôi mở cho nó nghe. Rồi hai mẹ con cùng nhún nhảy theo. Mấy bài như “Baby Shark”, “Twinkle Twinkle Little Star” là tụi nó khoái lắm. Hát theo riết rồi cũng thuộc được vài từ, vài câu.
Quan trọng nhất là sự kiên nhẫn và không đặt nặng kết quả. Tôi không ép con phải nói được ngay, không kiểm tra xem nó nhớ được bao nhiêu từ. Cứ tạo môi trường cho nó nghe, cho nó thẩm thấu từ từ. Mình vui vẻ thì con nó cũng thấy thoải mái, không áp lực.
Kết quả bất ngờ
Sau một thời gian kiên trì theo kiểu “mưa dầm thấm lâu”, thì điều bất ngờ cũng tới. Một hôm, tự dưng con bé nhà tôi nó chỉ vào con mèo rồi nói “cat”. Rồi lúc đòi uống sữa, nó nói “milk, milk”. Trời ơi, lúc đó tôi mừng muốn khóc luôn á!

Dĩ nhiên là phát âm chưa chuẩn đâu, còn ngọng líu ngọng lô, nhưng mà nó chịu nói, chịu tương tác là thành công lớn rồi. Từ đó, tôi có thêm động lực để tiếp tục.
Giờ thì tụi nhỏ nhà tôi cũng bập bẹ được kha khá từ đơn giản, mấy câu chào hỏi, cảm ơn, xin lỗi cơ bản. Quan trọng là chúng nó không còn sợ tiếng Anh nữa, mà thấy nó như một trò chơi thú vị hàng ngày.
Đó là chút kinh nghiệm của cá nhân tôi. Cũng không có gì cao siêu đâu, chủ yếu là mình phải chịu khó, kiên nhẫn và tìm ra cách phù hợp với con mình. Mỗi đứa trẻ mỗi tính mà. Chúc các bố mẹ khác cũng thành công trên con đường này nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ