Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm của bản thân trong việc dạy tiếng Anh giao tiếp cơ bản cho mấy đứa nhỏ ở nhà. Chuyện này nghe thì đơn giản nhưng bắt tay vào làm mới thấy lắm cái phải loay hoay.
Bắt đầu từ đâu và như thế nào?
Ban đầu, tôi cũng như nhiều người, nghĩ đơn giản là cứ mua sách, bật video, cho con nghe nhạc tiếng Anh là được. Tôi tải cả đống ứng dụng học tiếng Anh cho trẻ con về, loại nào quảng cáo hay là tôi thử hết. Mấy ngày đầu thì cu cậu có vẻ hào hứng lắm, chỉ trỏ, ê a theo. Nhưng được dăm bữa nửa tháng là bắt đầu thấy nó lơ đãng, hỏi trước quên sau.
Tôi nhận ra là cách tiếp cận của mình có vấn đề. Trẻ con nó học qua chơi, qua tương tác thực tế chứ không phải kiểu nhồi nhét lý thuyết. Thế là tôi bắt đầu thay đổi chiến thuật.

Quá trình thử và sai (và cả nản nữa)
Đầu tiên, tôi thử tích hợp tiếng Anh vào các hoạt động hàng ngày. Ví dụ:
- Lúc cho con ăn: “Do you want some milk?” (Con có muốn uống sữa không?), “This is an apple.” (Đây là quả táo.)
- Lúc chơi đồ chơi: “Let’s play with the car.” (Mình chơi ô tô nhé.), “What color is this block?” (Khối này màu gì?)
- Trước khi đi ngủ: Đọc truyện tranh tiếng Anh đơn giản, chỉ vào hình và nói tên nhân vật, đồ vật.
Nói thì dễ vậy đó, chứ nhiều lúc tôi cũng thấy nản. Có khi mình nói một tràng, con nó chỉ ngơ ngác nhìn. Hoặc nó chỉ thích lặp lại mấy từ nó thấy vui tai thôi, chứ không chịu nói cả câu. Kiên trì là thứ cực kỳ quan trọng trong giai đoạn này. Tôi tự nhủ là mưa dầm thấm lâu, cứ nói đi, rồi con sẽ quen dần.
Tôi cũng thử tìm mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi có giai điệu vui vẻ, dễ nhớ, có hành động minh họa. Mấy bài như “Baby Shark”, “Head, Shoulders, Knees and Toes” thì đúng là “thần chú” luôn. Con tôi rất thích nhảy múa theo, rồi cũng líu lo hát theo được vài từ. À, cái này hiệu quả hơn là ngồi chỉ trỏ flashcard khô khan.
Rồi tôi để ý thấy, con thích bắt chước. Thế là tôi cố gắng nói tiếng Anh với chồng nhiều hơn khi có mặt con, dù chỉ là mấy câu đơn giản. Hoặc là tự nói chuyện một mình bằng tiếng Anh khi chơi với con, kiểu như “Oh, a red car! Vroom vroom!” (Ồ, một chiếc xe màu đỏ! Vroom vroom!). Tạo môi trường là điều cốt lõi, dù chỉ là môi trường “nhân tạo” do mình tự dựng lên.
Có một dạo, tôi còn thử cho con xem hoạt hình tiếng Anh không có phụ đề. Lúc đầu thì nó không hiểu gì mấy, nhưng dần dần nó cũng đoán được nội dung qua hình ảnh, hành động của nhân vật. Và quan trọng là nó bắt đầu quen với ngữ điệu, cách phát âm tự nhiên của người bản xứ.
Kết quả và những điều nhận ra
Sau một thời gian dài kiên trì, có lúc tưởng bỏ cuộc, thì giờ cu cậu nhà tôi cũng bắt đầu bập bẹ được kha khá rồi. Nó có thể nói được những câu đơn giản như “Mommy, water please” (Mẹ ơi, cho con nước), “I want that” (Con muốn cái đó), hoặc tự gọi tên đồ vật, con vật bằng tiếng Anh. Quan trọng nhất là nó không còn sợ nói tiếng Anh nữa, mà thấy đó là một trò chơi thú vị.
Tôi nghiệm ra một điều, dạy tiếng Anh giao tiếp cho trẻ con không phải là cứ nhồi từ vựng, ngữ pháp. Cái chính là tạo cho con sự tự tin, hứng thú và một môi trường để con được “tắm” trong ngôn ngữ đó một cách tự nhiên nhất. Đừng đặt nặng chuyện con phải nói chuẩn ngay, phải nhớ hết từ mới. Cứ để con thoải mái khám phá, sai thì sửa, quan trọng là con dám mở miệng ra nói.

Đến giờ, hành trình này vẫn còn tiếp tục. Nhưng ít ra tôi cũng tìm được hướng đi phù hợp với con mình, không còn loay hoay như lúc đầu nữa. Hy vọng chút chia sẻ này của tôi có ích cho ai đó cũng đang trên con đường này nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ