Chà, hôm nay tôi muốn chia sẻ với mọi người về việc tôi bắt đầu mở lớp tiếng Anh cho người lớn tuổi. Nghe có vẻ lạ lẫm nhỉ, nhưng thực sự là tôi đã làm và nó cũng khá thú vị đấy.
Bắt đầu từ ý tưởng
Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi thấy bố mẹ mình, rồi các cô, các chú hàng xóm xung quanh, nhiều người lớn tuổi ấy, họ có vẻ rất muốn học tiếng Anh. Có người thì muốn đọc được mấy tin tức quốc tế, có người muốn nói chuyện được với con cháu đang sống ở nước ngoài, lại có người chỉ đơn giản là muốn thử học một cái gì đó mới mẻ cho đỡ buồn. Thế là tôi nảy ra ý tưởng, hay là mình mở một lớp tiếng Anh cho người lớn tuổi nhỉ?
Lên kế hoạch và chuẩn bị
Nghĩ là làm, tôi bắt đầu lên kế hoạch. Đầu tiên là phải tìm hiểu xem người lớn tuổi họ học tiếng Anh thì cần chú ý những gì. Tôi đọc sách, lên mạng tìm thông tin, rồi hỏi han kinh nghiệm của mấy người bạn làm giáo viên. Sau đó, tôi soạn giáo án. Tôi cố gắng làm cho bài giảng thật dễ hiểu, nhiều hình ảnh, ít chữ, và quan trọng là phải vui. Vì tôi nghĩ, người lớn tuổi họ học là để vui, để thoải mái chứ không phải để thi cử hay áp lực gì cả.

Tiếp theo là chuẩn bị phòng học. Tôi tận dụng luôn phòng khách nhà mình, mua thêm mấy cái bảng trắng, bút viết, rồi in tài liệu, chuẩn bị loa, máy chiếu các thứ. Nói chung là cũng tốn kha khá thời gian và công sức đấy.
Bắt đầu giảng dạy
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, tôi bắt đầu đi “tuyển sinh”. Tôi rủ rê bố mẹ mình, rồi nhờ họ giới thiệu cho các cô, các chú hàng xóm. Ban đầu cũng hơi ngại, nhưng dần dần cũng có được một nhóm khoảng 5, 6 người. Thế là lớp học tiếng Anh cho người lớn tuổi của tôi chính thức khai giảng.
Buổi học đầu tiên, tôi hồi hộp lắm. Tôi sợ mình dạy không hay, sợ mọi người không hiểu. Nhưng mà mọi chuyện diễn ra tốt hơn tôi tưởng. Các cô, các chú ai cũng hào hứng, chăm chú nghe giảng, còn tích cực đặt câu hỏi nữa. Tôi dạy về mấy chủ đề đơn giản như chào hỏi, giới thiệu bản thân, hỏi đường, mua sắm… Nói chung là mấy cái cơ bản, thiết thực trong cuộc sống hàng ngày.
- Giới thiệu bản thân: Tôi cho mọi người tập nói “Hello, my name is…”, “I am from…”
- Hỏi đường: Cái này khá vui, tôi vẽ bản đồ lên bảng rồi cho mọi người tập hỏi “Where is the …?”, “How can I get to the…?”
- Mua sắm: Tôi mang mấy đồ vật thật ra, rồi cho mọi người tập hỏi giá cả, mặc cả các kiểu.
Cứ thế, lớp học của tôi duy trì đều đặn 2 buổi một tuần. Dần dần, mọi người cũng tiến bộ, nói được mấy câu tiếng Anh cơ bản, ai cũng vui vẻ, phấn khởi.
Kết quả và niềm vui
Đến bây giờ, lớp học tiếng Anh của tôi vẫn đang hoạt động. Tuy không phải là một lớp học chuyên nghiệp, bài bản gì, nhưng tôi cảm thấy rất vui. Vui vì mình đã làm được một việc có ích, giúp cho những người lớn tuổi xung quanh mình có thêm niềm vui trong cuộc sống. Và quan trọng hơn, tôi học được rất nhiều từ chính các học viên của mình. Họ dạy cho tôi biết thế nào là sự kiên trì, sự ham học hỏi, và tinh thần lạc quan, yêu đời. Đó là những bài học quý giá mà không phải lúc nào tôi cũng có thể học được từ sách vở hay trường lớp.
Thế đấy, câu chuyện mở lớp tiếng Anh cho người lớn tuổi của tôi chỉ đơn giản vậy thôi. Hy vọng chia sẻ này của tôi có thể truyền cảm hứng cho các bạn, dù ít hay nhiều. Đôi khi, hạnh phúc đến từ những điều giản dị nhất, phải không nào?
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ