Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình mà tôi đã thử để có thể “chém gió” về cuộc sống thường ngày của mình bằng tiếng Anh. Thật sự thì cái vụ này, tôi cũng loay hoay một thời gian đấy, nghĩ thì dễ mà bắt tay vào làm mới thấy nó cũng không phải dạng vừa đâu.
Mọi thứ bắt đầu như thế nào?
Ban đầu, tôi nhận ra là mình biết khá nhiều từ vựng, ngữ pháp cũng nắm được cơ bản, nhưng cứ đụng đến nói chuyện thực tế, nhất là kể về mấy chuyện vặt vãnh hằng ngày, là y như rằng bị khựng lại. Kiểu như trong đầu mình có ý tưởng đó, nhưng mà không bật ra thành câu được. Thế là tôi quyết định, phải thay đổi thôi, không thể để tình trạng này tiếp diễn được.
Tôi bắt đầu bằng việc nghĩ về những gì mình làm mỗi ngày. Đơn giản lắm, từ lúc mở mắt dậy, đánh răng rửa mặt, ăn sáng, đi làm, ăn trưa, làm việc buổi chiều, về nhà, nấu cơm, xem TV, rồi đi ngủ. Tôi cố gắng hình dung từng hành động một bằng tiếng Anh. Lúc đầu chỉ là nghĩ trong đầu thôi, chưa dám nói ra thành tiếng.

Quá trình thực hành cụ thể của tôi
Sau khi “nhẩm” trong đầu được một vài hôm, tôi thấy cũng hơi nhàm. Thế là tôi bắt đầu nói thành tiếng. Ôi trời ơi, cái cảm giác nó ngượng nghịu gì đâu á! Cứ như mình đang tự nói chuyện một mình, mà còn nói bằng thứ tiếng không phải tiếng mẹ đẻ nữa chứ. Nhưng mà tôi tự nhủ, kệ đi, ở nhà có ai nghe đâu mà sợ.
Tôi chọn những khoảng thời gian rảnh rỗi, ví dụ như lúc đang nấu ăn, lúc dọn dẹp nhà cửa, hoặc thậm chí là lúc đang tắm. Cứ có hành động nào là tôi cố gắng miêu tả nó bằng tiếng Anh. Ví dụ:
- “Okay, now I’m washing the vegetables. These are carrots, and this is broccoli.”
- “I need to boil some water for my tea.”
- “I’m sweeping the floor. It’s quite dusty today.”
Ban đầu thì câu cú nó lủng củng lắm, từ vựng thì lúc nhớ lúc quên. Nhiều khi muốn nói một cái gì đó đơn giản như “cái điều khiển TV” mà cũng phải đứng hình mất mấy giây. Những lúc như vậy, tôi không ngần ngại tra từ điển hoặc Google ngay lập tức. Quan trọng là phải biết mình thiếu ở đâu để còn bổ sung.
Tôi cũng thử ghi âm lại những gì mình nói. Lúc đầu nghe lại thấy “ối giời ơi” luôn, phát âm sai tùm lum, ngữ điệu thì ngang phè phè. Nhưng mà chính nhờ việc nghe lại đó, tôi mới nhận ra được những lỗi sai của mình để mà sửa. Cứ mỗi lần nghe lại, tôi lại cố gắng điều chỉnh một chút. Dần dần, tôi thấy mình nói cũng đỡ “quê” hơn rồi.
Một cái nữa mà tôi thấy khá hiệu quả là cố gắng suy nghĩ bằng tiếng Anh luôn. Ví dụ, thay vì nghĩ “Mình đói bụng quá, phải đi kiếm gì ăn thôi” rồi mới dịch sang tiếng Anh, thì tôi tập nghĩ thẳng luôn “I’m so hungry. I need to find something to eat.” Ban đầu thì hơi khó khăn, não nó cứ tự động nhảy về tiếng Việt, nhưng mà cứ luyện tập từ từ thì cũng quen dần.
Kết quả và cảm nhận
Sau một thời gian kiên trì, dù chưa thể nói là siêu sao gì, nhưng tôi thật sự thấy mình tự tin hơn hẳn khi cần phải nói về cuộc sống hằng ngày của mình bằng tiếng Anh. Tôi có thể kể cho người khác nghe về một ngày của tôi diễn ra như thế nào, những thói quen, những việc lặt vặt mà không còn cảm thấy quá lúng túng hay sợ hãi nữa.
Dĩ nhiên là vẫn còn nhiều thứ phải cải thiện, từ vựng vẫn cần trau dồi thêm, phát âm vẫn cần phải luyện nhiều. Nhưng cái quan trọng là tôi đã vượt qua được cái rào cản ban đầu, cái sự ngại ngùng khi phải nói một ngôn ngữ khác. Giờ đây, việc “tám chuyện” về cuộc sống bằng tiếng Anh nó không còn là một gánh nặng nữa, mà đôi khi còn là một niềm vui nho nhỏ.

Đó là chút kinh nghiệm thực tế của tôi trong việc luyện nói tiếng Anh về đời sống thường nhật. Hy vọng là những chia sẻ này của tôi có thể giúp ích được cho ai đó cũng đang trên con đường chinh phục tiếng Anh giống như tôi. Cứ từ từ, từng chút một, rồi sẽ thấy được sự tiến bộ thôi mọi người ạ.
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ