Mấy hôm trước, chán quá rồi mấy trò chơi điện tử, tự nhiên nghĩ ra ý tưởng làm bộ câu đố tiếng Anh cho thằng cu nhà tôi giải khuây. Nghĩ bụng nghe chừng dễ ợt, thằng bé đang tập ngoại ngữ, vừa học vừa chơi thì tốt biết mấy.
Sáng sớm hôm qua là tôi bắt tay vào. Mở máy tính, ngồi thừ người ra nghĩ mấy câu đố sao cho đơn giản. Úi trời, mới đầu tưởng dễ lắm, ai ngờ tìm mấy câu đố sẵn trên mạng hoặc nghĩ ra câu hỏi kiểu “What has keys but can’t open locks?” (cái gì có chìa khóa mà không mở được ổ?) nghe được đấy, nhưng lùng sục mãi thấy chẳng hợp với mấy đứa nhỏ nhà mình, toàn thấy mấy thứ xa vời quá. Phải tự bịa ra thôi.
Chán nản rồi, tôi phải:

- Quay về thời thơ ấu: Ngồi nhớ lại hồi nhỏ mình hay chơi gì, nghĩ ra những câu đố quanh thằng bé như đồ chơi của nó hay cái tủ lạnh nhà mình. Kiểu “Cái gì màu đỏ, ở trong bếp, làm lạnh thức ăn?” (“Cold box, red door, keeps food yummy?”).
- Xé giấy màu: Ra tiệm tạp hóa đầu ngõ mua bộ giấy màu giá 20k. Cắt ra từng mảnh nhỏ, mỗi mảnh viết một câu hỏi kiểu như: “I’m yellow and curved. Monkeys love me. What am I?” (Mình màu vàng, cong cong. Khỉ rất thích mình. Mình là ai?), rồi vẽ thêm con khỉ ngộ nghĩnh kế bên cho nó sinh động. Nhìn như tờ giấy nhớ thôi à.
- Thử nghiệm đầu tiên: Kéo thằng cu lại, đưa nó mảnh giấy màu. Nó hí hửng cầm lên, cố gắng đọc vanh vách: “Banana?”. Tôi sướng muốn nhảy cẫng lên! Pháo tay “Tuyệt vời con trai!”.
Chiều đến, nóng như đổ lửa mà máy quạt cứ ì ạch. Định làm thêm bộ mới cho hôm sau, nghĩ đến mấy câu đố về động vật trong sở thú. Cầm tờ giấy màu xanh viết “I’m big and gray, I have a long trunk. What am I?”. Chuẩn bị khoái chí lắm rồi. Mà chưa kịp vẽ thêm cái vòi con voi cho dễ thương, tự nhiên thằng bé chạy tới, “Ba ơi, đói bụng rồi!”. Giật mình làm tay lỡ đánh đổ ly nước cam mới vắt trên bàn, nước đổ cả lên chồng giấy màu vừa cắt dở, ướt sũng như chuột lột. Lũ trẻ con hàng xóm chạy qua lại ồn ào như chợ vỡ ngoài đường. Điên cả đầu!
Thời khắc thử thách thứ hai: Tuyệt vọng và phô mai que
Tối muộn, thằng bé ngủ rồi, mọi thứ yên tĩnh. Lại ngồi vào bàn với mấy tờ giấy màu còn sót lại, đầu óc trống rỗng như tờ giấy trắng. Chẳng buồn nghĩ ra câu đố mới nữa. Bụng đói meo, bật tủ lạnh lấy cây phô mai que đông cứng ngắt ra cắn. Vừa ngồi nhai vừa nhìn đống hỗn độn trên bàn: giấy màu nhăn nhúm, bút dạ màu khô mực, viết “I’m yellow, yummy, and on a stick. Kids eat me when it’s hot. What am I?” ngay trên chiếc hộp phô mai que! Nực cười thật. Đem câu đố mới bịa này cho con giải, biết đâu nó thích.
Công việc của tôi mà, giống như kiểu “Mình thích thì mình làm thôi”, chẳng có kế hoạch gì cả. Lúc nào hứng lên thì làm được một chút, không thì thôi. Chỉ mong có ngày nghĩ ra hẳn bộ trò chơi chỉn chu, đóng thành tập xịn sò cho con. Dù sao, nghe thằng bé hét lên “Cheese stick! Cheese stick!” sáng nay khi thấy câu đố, tim tôi cũng tan chảy như phô mai que đang rán vậy. Mặc dù… giờ nhìn lại đống giấy lộn xộn trên bàn, chẳng khác gì bãi chiến trường cả.
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ