Cứ nói đến thi nói tiếng Anh chủ đề gia đình lớp 10 là nhiều bạn lại nghĩ ngay đến việc soạn sẵn một bài văn rồi học thuộc lòng. Ừ thì cũng là một cách, nhưng mà thực tế nó phũ phàng hơn nhiều nếu chỉ dừng lại ở đó. Hồi đó tôi cũng từng khổ sở với cái vụ này lắm.
Vấn đề là ở đâu?
Tôi nhớ hồi đó, tôi cũng cặm cụi viết ra một bài văn mẫu về gia đình mình, nào là bố mẹ làm nghề gì, anh chị em bao nhiêu người, sở thích chung là gì. Xong rồi học thuộc, đọc đi đọc lại như con vẹt. Kết quả là gì? Lúc vào phòng thi, gặp giám khảo, tự dưng đầu óc trống rỗng, nói năng thì lắp ba lắp bắp, giọng điệu thì đều đều như trả bài, chẳng có cảm xúc gì sất. Mà khổ nhất là giám khảo chỉ cần hỏi một câu hơi khác đi so với những gì mình chuẩn bị là y như rằng đứng hình, không biết trả lời sao cho thoát ý.
Tôi nhận ra một điều, học thuộc lòng chỉ là cái vỏ, cái cốt lõi là mình phải thực sự “nói” được, phải có phản xạ tự nhiên. Chứ không phải là đọc thuộc lòng một kịch bản đã soạn sẵn.

Vậy tôi đã làm thế nào?
Sau vài lần thất bại ê chề với kiểu học vẹt, tôi quyết định phải thay đổi cách tiếp cận. Đây là những gì tôi đã làm, chia sẻ lại để mọi người tham khảo nhé:
- Đầu tiên, tôi gạch đầu dòng những ý chính. Thay vì viết cả một bài văn dài lê thê, tôi chỉ ghi ra những từ khóa, những ý tưởng chính về gia đình mình. Ví dụ:
- Số thành viên: 4 người (bố, mẹ, tôi, em trai).
- Bố: kỹ sư, nghiêm khắc nhưng tình cảm.
- Mẹ: nội trợ, nấu ăn ngon, hay tâm sự.
- Em trai: học sinh, nghịch ngợm, thích chơi game.
- Hoạt động chung: cuối tuần ăn cơm cùng nhau, xem phim.
- Kỷ niệm đáng nhớ: chuyến đi chơi biển hè năm ngoái.
- Tiếp theo, tôi tập nói dựa trên dàn ý đó. Tôi không cố gắng nói cho thật hay, thật trôi chảy ngay từ đầu. Cứ nói tự nhiên nhất có thể, dùng những từ ngữ đơn giản, quen thuộc. Sai ngữ pháp? Kệ nó! Nói vấp? Cũng kệ luôn! Quan trọng là mình diễn đạt được ý của mình.
- Sau đó, tôi tự ghi âm lại phần nói của mình. Đây là bước cực kỳ quan trọng. Nghe lại mới thấy mình nói dở tệ chỗ nào, phát âm sai từ gì, ngữ điệu có tự nhiên không. Ban đầu nghe lại thấy ngượng chín cả mặt, nhưng dần dần cũng quen.
- Rồi tôi nhờ bạn bè hoặc người thân “phỏng vấn”. Tôi đưa cho họ xem cái dàn ý của mình, rồi nhờ họ đặt câu hỏi xoay quanh những ý đó. Cách này giúp tôi tập phản xạ, vì mình không biết trước câu hỏi sẽ là gì. Có những câu hỏi bất ngờ, tôi phải suy nghĩ nhanh để trả lời.
- Luyện tập thường xuyên, mọi lúc mọi nơi. Lúc nấu cơm, lúc tắm, lúc đi xe buýt… tôi đều lẩm nhẩm nói về gia đình mình bằng tiếng Anh. Cứ như đang tự kể chuyện cho chính mình nghe vậy.
Kết quả bất ngờ:
Đến ngày thi thật, tôi không còn cảm giác lo sợ như trước nữa. Thay vì cố nhớ lại bài văn mẫu, tôi chỉ bám vào những ý chính đã chuẩn bị. Khi giám khảo hỏi, tôi trả lời một cách tự nhiên hơn, có tương tác hơn. Dĩ nhiên là vẫn có chỗ chưa hoàn hảo, nhưng ít nhất tôi đã “nói” được, chứ không phải là “đọc” thuộc lòng. Điểm số cũng cải thiện đáng kể so với những lần thi thử trước đó.
Nói chung, quá trình này cũng không phải ngày một ngày hai mà thành công. Phải kiên trì và tìm ra phương pháp phù hợp với bản thân. Quan trọng nhất là đừng sợ sai, cứ mạnh dạn nói, nói nhiều thành quen, quen rồi sẽ tự tin hơn thôi. Chúc các bạn học sinh lớp 10 sắp tới thi nói sẽ đạt kết quả tốt nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ