Khi Tớ Mới Bắt Đầu Tập Dạy
Chuyện là mấy tháng trước, tớ thấy bọn nhóc trong xóm cứ lóng ngóng với tiếng Anh giao tiếp. Tưởng dễ ẹc, cầm quyển sách ngữ pháp cơ bản ra giảng như hồi đi dạy thêm. Mở đầu là chào hỏi “Hello”, “How are you?”. Kết quả? Toang toàn tập.
Bọn nhóc nhìn tớ như người ngoài hành tinh:
- Đứa thì ngượng chín người, mở miệng ra tiếng không thành hơi.
- Đứa khác học vẹt y chang sách: “I am fine, thank you, and you?” dù mặt đang bưng bưng buồn.
- Có đứa nhắm mắt hét: “Hello! My name is… là… Nam!” – tiếng Việt lẫn lộn như nồi lẩu thập cẩm.
Vấp Ngã Rồi Mới Tỉnh Người
Tớ bắt đầu ngồi quan sát bọn trẻ chơi đùa. Phát hiện ra mấy cái sai sương sương ai cũng tưởng đúng:

- Ngữ điệu cứ như robot: Câu hỏi mà ngang phè phè “What is your name” chẳng khác gì đọc chính tả.
- Phát âm bập bẹ kiểu “made in Vietnam”: Con chim “bớt” (bird), quả trứng “gà” (egg), nghe mà muốn bật cười nhưng thương.
- Sợ sai như sợ cọp: Thấy tây là trốn sau lưng bố mẹ, dù có đứa thuộc làu từ vựng.
Tớ thử bỏ hết sách giáo khoa qua một bên. Một buổi chiều, dắt bọn nhỏ ra công viên gần nhà chơi xích đu. Bảo chúng nói to “Higher!” mỗi lần muốn đẩy cao hơn. Lúc đầu chỉ dám thì thầm, sau quen hơi ré lên: “HIGHER! HIGHER!”. Xong quay sang tớ cười hì hì: “Chú ơi, nói vậy có đúng không?”.
Mấy Cái “Bẫy” Khó Nhằn
Càng dạy càng vỡ lẽ ra trẻ con gặp nhiều cái khó:
- Phản xạ như ốc sên: Hỏi “What color is this?” – 5 giây sau mới dò dẫm: “…màu… blue?”.
- Dịch word-by-word từ Việt sang Anh: “Con chó màu đen” thành “The dog color black”, nghe đau cả đầu.
- Không dám thêm ý: Trả lời xong là im thin thít, không biết hỏi lại hay kéo dài hội thoại.
Tớ mới nghĩ ra trò chơi “Đầu bếp hỏi khó”. Một đứa đóng đầu bếp, đứa kia muốn ăn món gì phải gọi tên tiếng Anh. Ai ngờ có đứa đòi “pizza”, đứa khác la lên: “No! I want CHICKEN!”. Cãi nhau ỏm tỏi nhưng lại nói được cả câu dài. Lũ trẻ cười rần rần, quên cả ngượng ngùng.
Giờ Thì Tớ Hiểu Ra
Ngồi ngẫm lại cả chặng đường tập tành, thấy tiếng Anh giao tiếp với trẻ con đâu chỉ là từ vựng hay ngữ pháp. Cái chính là dám mở miệng ra nói, sai cũng được, ngượng cũng kệ. Như con nít tập đi, ngã rồi lại đứng lên.
Tính tới giờ vẫn còn vài đứa phát âm kiểu “rặt miền Tây”, nhưng quan trọng là chúng không sợ nữa. Thằng cu Bi mới hôm qua còn chạy ù tới khoe: “Chú ơi con nói chuyện với ông Tây… ổng hỏi ‘How old are you?’… con trả lời ‘TEN!’… ông khen good!” – mặt mày hớn hở như trúng số. Thế là đủ làm tớ vui cả ngày rồi.
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ