Chào các bác, hôm nay rảnh rỗi tôi lại lên đây chia sẻ chút chuyện bếp núc, à không, chuyện dạy tiếng Anh cho lũ trẻ ở nhà. Nói thật là ban đầu tôi cũng thấy mông lung lắm, không biết bắt đầu từ đâu cho đúng kiểu.
Hành trình mày mò ban đầu
Con nhà tôi lúc đấy cũng chỉ mới bập bẹ biết nói tiếng Việt thôi. Tôi nghĩ bụng, thôi thì cứ thử xem sao, người ta dạy được thì mình cũng dạy được. Ban đầu, tôi lên mạng tìm hiểu, thấy đủ thứ phương pháp, nào là thẻ từ, nào là bài hát, rồi ứng dụng này kia. Tôi cũng hăm hở mua một mớ flashcards về, mấy cái hình con vật, đồ vật, màu sắc bắt mắt lắm.
Mấy buổi đầu, cu cậu cũng có vẻ hào hứng. Tôi giơ thẻ lên, đọc to “dog”, “cat”, “apple”. Nó cũng nhìn chằm chằm, miệng thì ê a theo. Tôi mừng thầm, nghĩ chắc là ngon ăn rồi. Nhưng mà, trẻ con mà, chúng nó cả thèm chóng chán. Được vài hôm là bắt đầu có dấu hiệu lơ đãng, tôi giơ thẻ lên thì nó quay đi chỗ khác, hoặc giật lấy rồi quăng lung tung. Lúc đấy cũng hơi nản một chút.

Tìm ra “chân ái”
Tôi nhận ra là cứ ép nó học theo kiểu người lớn thì không ổn. Phải làm sao cho nó thấy vui, thấy như đang chơi thì mới được. Thế là tôi thay đổi chiến thuật. Thay vì chỉ ngồi một chỗ giơ thẻ, tôi bắt đầu kết hợp với trò chơi.
Ví dụ nhé:
- Trò tìm đồ vật: Tôi giấu mấy cái thẻ hình con vật quanh nhà, rồi bảo nó đi tìm. Tìm được thẻ nào thì đọc to tên con vật đó bằng tiếng Anh. Thằng bé thích trò này lắm, chạy lăng xăng khắp nhà.
- Hát và vận động: Tôi mở mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi có giai điệu vui nhộn, có động tác minh họa đơn giản. Hai mẹ con cùng nhau hát, cùng nhau nhảy theo. Mấy bài như “Baby Shark”, “Head, Shoulders, Knees and Toes” là nó thuộc làu làu.
- Đọc truyện tranh song ngữ: Tôi mua mấy cuốn truyện tranh đơn giản, có cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh. Lúc đọc, tôi chỉ vào hình, đọc từ tiếng Anh tương ứng. Thỉnh thoảng lại hỏi nó “What’s this?” để nó nhớ lại.
Cứ thế, mỗi ngày một chút, không đặt nặng mục tiêu là con phải thuộc bao nhiêu từ. Quan trọng là tạo cho con một môi trường làm quen với tiếng Anh một cách tự nhiên nhất. Tôi cũng không sửa lỗi phát âm của con quá khắt khe lúc đầu, sợ nó ngại rồi không dám nói nữa. Cứ để nó nói đã, rồi từ từ uốn nắn sau.
Những lưu ý nhỏ từ thực tế
Trong quá trình dạy, tôi cũng rút ra được vài điều muốn chia sẻ với các bác:
- Kiên nhẫn là vàng: Trẻ con mà, lúc nhớ lúc quên. Có khi hôm nay dạy ngày mai nó quên sạch là chuyện thường. Đừng nản lòng, cứ lặp đi lặp lại.
- Tạo không khí vui vẻ: Học mà chơi, chơi mà học. Đừng biến việc học tiếng Anh thành gánh nặng cho con.
- Tận dụng mọi lúc mọi nơi: Lúc đi tắm, có thể dạy con tên các bộ phận cơ thể. Lúc ăn cơm, có thể dạy tên các loại rau củ. Cứ tự nhiên như vậy thôi.
- Đừng so sánh con với người khác: Mỗi đứa trẻ có một tốc độ tiếp thu riêng. Cứ tập trung vào con mình là được.
- Chính bố mẹ cũng phải học: Thật ra thì tiếng Anh của tôi cũng không phải siêu sao gì đâu. Nhiều khi cũng phải tra từ điển, học cùng con luôn. Như vậy con nó thấy có bạn đồng hành, cũng vui hơn.
Giờ thì cu cậu nhà tôi cũng biết kha khá từ vựng cơ bản rồi, thỉnh thoảng còn tự dưng bật ra vài câu tiếng Anh đơn giản làm tôi bất ngờ. Tất nhiên là hành trình này vẫn còn dài lắm, nhưng nhìn thấy con mình hào hứng với một ngôn ngữ mới, tôi thấy công sức mình bỏ ra cũng đáng. Hy vọng chút chia sẻ này của tôi có ích cho các bác nào cũng đang bắt đầu dạy tiếng Anh cho con nhé. Cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ thôi!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ