Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình học từ vựng tiếng Anh cơ bản của mình. Nói thật là hồi mới bắt đầu, tôi cũng loay hoay lắm, chẳng biết phải làm sao, bắt đầu từ đâu cho nó hiệu quả.
Giai đoạn mò mẫm ban đầu
Lúc đầu ấy à, tôi cũng như bao người, lên mạng tìm mấy cái danh sách “1000 từ vựng tiếng Anh thông dụng nhất”. Tải về một đống, rồi chép lấy chép để. Khổ nỗi, chép xong thì chữ thầy lại trả thầy, chẳng nhớ được bao nhiêu. Cứ ôm quyển từ điển dày cộp, cố nhồi nhét, thấy từ nào hay hay thì ghi lại. Nhưng mà ghi xong để đấy, ít khi xem lại lắm. Kết quả là vốn từ cứ lẹt đẹt, học trước quên sau, nản kinh khủng.
Tôi còn thử mấy cái app học từ vựng nữa cơ. Mấy ngày đầu thì cũng hào hứng lắm, vuốt vuốt, chọn chọn, thấy cũng vui. Nhưng được dăm bữa nửa tháng lại thấy chán, vì nó cứ lặp đi lặp lại một kiểu, mà mình thì không áp dụng được vào đâu cả.

Tìm ra chân ái cho việc học từ vựng
Sau một thời gian vật lộn, tôi nhận ra là cứ học chay kiểu đó thì không ổn. Phải có cách gì đó thực tế hơn, dễ nhớ hơn. Thế là tôi bắt đầu thay đổi chiến thuật.
Đầu tiên, tôi không tham lam học cả nghìn từ một lúc nữa. Tôi chia nhỏ ra, mỗi ngày chỉ đặt mục tiêu học khoảng 5-10 từ mới thôi. Nhưng phải là những từ thực sự cơ bản, hay dùng trong cuộc sống hàng ngày ấy. Kiểu như chào hỏi, đồ vật xung quanh, hành động đơn giản.
Thứ hai, tôi bắt đầu tự làm flashcard. Một mặt ghi từ tiếng Anh, mặt kia ghi nghĩa tiếng Việt, có khi thêm cả câu ví dụ đơn giản nữa. Cái trò này tuy hơi thủ công nhưng mà hiệu quả phết. Lúc mình tự tay viết ra, tự tay vẽ vời (nếu có thể), não nó ghi nhớ tốt hơn hẳn.
Đây là cách tôi làm này:
- Lấy giấy bìa cứng cắt thành miếng nhỏ vừa tay.
- Một mặt ghi từ mới, ví dụ: “book”.
- Mặt kia ghi nghĩa: “quyển sách”. Nếu được thì vẽ thêm cái hình quyển sách nguệch ngoạc bên cạnh.
- Thêm một câu ví dụ đơn giản: “This is a book.”
Cứ làm thế cho một loạt từ. Xong rồi thì xáo trộn lên, tự đố mình. Nhìn mặt tiếng Anh đoán nghĩa, rồi nhìn mặt tiếng Việt đoán từ. Vui phết!
Thứ ba, tôi cố gắng gắn từ mới với hình ảnh hoặc ngữ cảnh cụ thể. Ví dụ học từ “eat” (ăn), tôi sẽ tưởng tượng cảnh mình đang ăn cơm, ăn phở. Học từ “run” (chạy), tôi hình dung mình đang chạy bộ ngoài công viên. Cái này giúp mình nhớ từ lâu hơn, không chỉ là nhớ mặt chữ.
Quan trọng nữa là phải phát âm thành tiếng. Cứ lẩm bẩm đọc đi đọc lại từ đó. Nghe người bản xứ phát âm trên mạng rồi bắt chước theo. Ban đầu thì ngượng mồm lắm, nhưng dần dần cũng quen. Phát âm đúng giúp mình tự tin hơn khi nói, mà cũng dễ nhận ra từ khi nghe người khác nói nữa.

Duy trì và áp dụng
Sau khi có một mớ flashcard rồi, tôi không bỏ xó đâu. Mỗi ngày tôi đều dành ra khoảng 15-20 phút để ôn lại. Cứ xào đi xào lại mấy cái thẻ đó. Từ nào thuộc rồi thì để riêng ra, từ nào chưa thuộc thì ôn kỹ hơn.
Rồi tôi bắt đầu tập dùng những từ đã học. Lúc nhìn thấy cái bàn thì cố nhớ xem “cái bàn” tiếng Anh là gì, rồi lẩm bẩm “table”. Thấy ai đó đang đi bộ thì nghĩ “walk”. Cứ tập phản xạ như thế. Ban đầu thì cũng ngắc ngứ, nhưng dần dần nó thành thói quen.
Tôi còn thử xem mấy cái video hoạt hình cho trẻ con bằng tiếng Anh nữa. Chúng nó nói chậm, từ vựng đơn giản, dễ nghe dễ hiểu. Nghe được từ nào quen quen là thấy vui lắm.
Đấy, cái quá trình học từ vựng tiếng Anh cơ bản của tôi nó là như thế đấy. Không có gì cao siêu cả, chủ yếu là kiên trì với mấy cách đơn giản thôi. Từ một đứa sợ tiếng Anh, giờ tôi cũng bập bẹ được vài câu giao tiếp cơ bản rồi. Quan trọng là mình tìm được phương pháp phù hợp với bản thân và chịu khó thực hành mỗi ngày. Chúc mọi người mới học cũng tìm được cách học hiệu quả cho mình nhé!
Đặt lớp học thử miễn phí
Học tiếng Anh 1 kèm 1 với giáo viên nước ngoài
Sau khi tham gia học thử, bạn có cơ hội nhận được bộ quà tặng miễn phí:
✅ Báo cáo đánh giá trình độ tiếng Anh
✅ 24 buổi học phát âm
✅ 30 phim hoạt hình song ngữ
✅ Bộ thẻ học động từ